Nguyên văn bởi
vân từ
Qua câu chuyện của anh vanhoai chúng ta hiểu được cái lý công bằng của đạo trời đất. Ông V này đúng là yếu mà ra gió lớn, nói điều này để chúng ta hiểu rằng cái ngân khoảng công đức của một số người trong ngân hàng được tích lũy quá nhiều nên tiêu xai lãng phí cũng không cạn. Kẻ làm ác mà chúng ta thấy trong cuộc đời này theo đánh giá và thẩm định riêng của cá nhân ta cũng không ít, nhưng dù làm ác mà chúng ta chưa thấy họ trả, cũng có thể họ chưa trả cái giá mà chúng ta mong muốn chăng.
Câu chuyện tôi kể sau đây, không phải phải nên đặt trong đề mục nào. Phong thủy? Tâm linh..., thôi thì cứ kể ra đây. Một câu chuyện trong gia đình chúng tôi.
Anh Tâm (tạm thay đổi tên là Tâm), không được điều kiện học hành tốt, nên làm việc chủ yếu bằng sức lao động để sinh sống. Công việc chủ yếu của anh Tâm là kéo xe thuê, đạp xe ba gác; sau này được người quen giới thiệu làm nút chai beer thô sơ cho những hãng beer thời mới mở cửa. Công việc thủ công đó đã giúp anh Tâm đủ tiền để tu sửa căn nhà lụp xụp trong một khu lao động ở Saigon. Trong quá trình sửa nhà, anh Tâm đào nền để làm móng, phát hiện ngay giữa nhà là một cái cốt còn khá nguyên vẹn, anh Tâm hãi hùng quỳ xuống khấn vái rồi mượn thêm tiền đề dời cốt này ra nghĩa trang chôn cất chu đáo như một người thân. Kể từ đó, công việc làm ăn mỗi ngày mỗi tiến một cách thần kỳ, bây giờ có thể nói là một đại gia của Saigon. Nhưng thật lạ, khi anh rời căn nhà đó để mua một căn biệt thự sang trọng ở Thủ Đức thì công nhân luôn gặp tai nạn khi thực hiện công trường, có một lần, một năm có đến mấy anh em công nhân phải bỏ mạng, nên anh quyết định dọn về căn nhà cũ để ở. Khi về đó ở thì mọi việc lại thông..., năm ngoái tôi về VN mà cũng quên đo hướng căn nhà thế nào. Nếu có dịp về VN lần sau, tôi se đo hướng căn nhà thật kỹ, rồi hỏi rõ năm cải tạo căn nhà để diễn đàn chúng ta nghiệm chứng phong thủy.
Khong biết có phải vì cái tâm hiền lành kính trọng người quá cố, dù nghèo nhưng vẫn vay mượn để xây dựng cho hài cốt đó một ngôi mộ khá tươm tất. Theo tôi, điều quan trọng hơn hết là khi thực hiện công việc nầy, anh Tâm không mưu cầu lợi ích, không mong được hồn ma hoặc thánh thần ban phước; nếu anh ta phát khởi ý tưởng đó, thì việc làm trở nên vị kỷ, và dĩ nhiên không có ý nghĩa gì trong việc làm đó. Đời sống hôm nay chúng ta thường thấy nhiều người "làm phước" bằng cách này hay cách khác, nhưng có bao nhiêu người trong số đó làm việc chỉ vì thấy việc nó nên làm? và có bao nhiêu người trong chúng ta đang muốn mua phước qua việc làm của mình? Chúng ta không làm việc phê phán ở đây, nhưng chỉ nói lên cái khác nhau thuộc về bản chất của sự việc.
vân từ