Nguyên văn bởi
BanChatDichHoc
* Em chào các bác !
- Bác VinhL à ! Có nhiều điều em không giám nói với bác . Nhưng thôi cứ mạnh dạn vậy . Lúc em viết bài trả lời bác , mấy đứa trể trâu nhà em nó đọc được bài của bác , nó cứ cười ...Em mắng nó , nó lại bảo là bác VinhL nhiều sách hay mà lời của bác chẳng được như sách của bác . Chúng nó cười mãi và bảo với em là : Nếu quan điểm của bác mà đúng thì hóa ra là cổ nhân dỗi hơi , bày đặt chuyện mê tín dị đoan . Thần tiên mà thực sự chỉ có vậy thì cầu đến gẫy mồm cũng chẳng phù hộ nổi ai . Rồi chúng nó lại cười.... Em lo quá , chỉ sợ chúng nó tuột cả mồm ra , thì chết , phải không bác .
- Tuy nhiên em đồng ý với chúng nó , bác ạ . Chính vì em biết thần tiên thực sự là ai , nên không phải cầu nguyện . Chỉ cần nhìn bọn Lục Đinh , Lục Giáp đi lại thì em biết khi nào phải bón phân , tưới nước cho bưởi nhà em .... Bác thấy em nói có đúng không ?
- Bác bảo bác chắc chắn mọi người không nghĩ như em . Nhưng bác đâu phải là họ ....Em mong bác bình tĩnh nghĩ lại . Chính bác cũng không ửng hộ chuyện mê tín cơ mà ! Em không định làm và có muốn làm thần tiên cũng không được . Vì em biết Tào Quốc Cữu , Lam Thái Hòa , Phục Hi , Hiên viên đều là người . Nhưng họ dựa vào trí tuệ của mình để chỉ cho bách tính biết việc gì nên làm , việc gì không nên , mà những việc đó đều hoàn toàn phù hợp quy luật của trời đất , nên người đời gọi họ là thần tiên đó thôi .
- Em chào các bác . Để em xem mấy đứa trẻ trâu nhà em có bị rơi mất mồm không .