-
...
Tiều rằng: Nghề thuốc đặng tinh,
Nào lo ràng rạc khổ hình xiềng gông.
Bởi đời nhiều kẻ bất thông,
3590. Học không chỗ gốc, riêng trông cửa rèm.
Học nho vài chữ lem nhem,
"Mân" coi ra "kiển" "lỗ" nhèm ra "ngư".
Hoặc là dở sách y thư,
Luận đâu trị đó, hốt vơ lấy tiền.
3595. Hoặc là dở sách địa biên,
Nhắm phương coi hướng làm xiên cầu tài.
Có người vốn nghiệp sơ sài,
Đến đâu khua mỏ, khoe tài rằng hay.
Có người vốn nghiệp chẳng hay,
3600. Giả làm mặt biết lời bày chê khen.
Đua nhau trở trắng làm đen,
Hình hươu lốt chó, thói quen dối đời.
Mấy thằng láo xược theo chơi,
Ví như ếch giếng, thấy trời bao nhiêu.
3605. Trộm nghề tay khéo vẽ theo,
Vẽ hùm ra chó, để treo chúng cười.
E khi gặp rượu tiên mời,
Đãi cho vài chén, xui hơi cáo bầy.
Hai ta mắt đã thấy vầy,
3610. Học xin giữ gốc, làm thầy nhà ta.
Ngư rằng: Phược trước một khoa,
Tiểu nhi trăm chứng, chính tà cho tinh.
Lần lần rồi trị các kinh,
Học cho tột lẽ bệnh tình bách gia.
3615. Tiều rằng: Triền cũng một khoa,
Phụ nhân trăm chứng, trẻ già cho xong.
Sau rồi nhóm sách các dòng,
Học cho thấy đạo, thời lòng mới an.
Hai người nằm quán luận bàn,
3620. Sáng ngày cơm nước lên đàng Minh Châu.
Ngư, Tiều từ cảnh Minh Châu,
Về nơi quê quán, đi lâu hơn ngày.
Đến nhà con vợ mừng thay,
Tính đường đi lạc ba ngày có dư.
3625-Từ đây cải nghiệp tiều, ngư
Làm qua nghề thuốc tổ sư mở lòng,
Khi nên trời cũng giúp lòng,
Bệnh giàu cho của mua ròng sách y.
Sau dù có chỗ bất tri,
3630. Cùng nhau thay đổi liền đi Đan Kỳ.
Cùng đều nhờ phép Nhân Sư,
Dọn trong phép bí nghề y gia truyền.
Phụ khoa cho gã Thê Triền,
Đàn bà trăm chứng đều chuyên trị lành.
3635. Nhi khoa cho Tử Phuợc rành,
Trị trăm chứng trẻ, hậu sinh đều nhờ.
Hai thầy ra sức công thư.
Cám ơn Đạo Dẫn, trọn nhờ Nhập Môn.
Nghề hay tiếng nổi như cồn,
3640. Trị đâu lành đó, xa đồn danh y.
Hai thầy đặng chữ nho y,
Quan yêu dân chuộng, sách ghi giúp đời,
Đến đây tuyệt bút hết lời,
Nôm na một bản để lời hậu lai.
Quyển này có 3.640 câu về y học, dịch lý, địa lý phong thủy, khuyên dăn con người, đọc rất mê!
:611d7::611d7::611d7:
-
Đến đây mực cạn đèn mờ mới đúng được khung cảnh. Xin mời lão Hiếu đi ngủ đi rồi mai ta bàn tiếp.
-
GỬI THU THÁNG 10
Gửi tiếng thở vào trong đêm thu vắng
Thả tiếng lòng quyện làn gió heo may
Tháng mười nay trời thu như sâu lắng
Cứ vùi mình vào giấc ngủ không tên.
Gửi mộng mơ vào những áng mây mềm
Cho phiêu lãng cùng giấc mơ đi mất
Để lại ngày bộn bề trong đời thật
Cứ vùi mình vào những nỗi lo toan.
Gửi cô đơn vào ánh nắng chói chang
Trưa thu nóng được bao bằng kẹo ngọt
Cuối trời chiều nắng chỉ còn vài giọt
Lại vùi mình vào những góc guồng quay.
Hỏi vì sao lại cứ ngắm bàn tay
Có cảm nhận bờ vai run nhè nhẹ
Phía ngoài kia thu nói lời khe khẽ
Đứng lên thôi hương sữa đã bắt đầu!
-
VÔ ĐỀ 3 ( NI CÔ TRONG CHÙA)
Nàng thiếu phụ một mình ôm tình vỡ
Nhớ xưa ngày buốt nhói ở trong tim
Mơ hàng đêm giấc ngủ mãi kiếm tìm
Niềm hạnh phúc bên chuỗi ngày nồng ấm….
Nàng thiếu phụ hương lửa còn đượm thắm
Để lại sầu héo hắt cả bờ môi
Khóa con tim bên gối chiếc đơn côi
Ôm chuông mõ khát vòng tay yên ấp….
Người thiếu phụ rời xa nơi tấp nập
Giã biệt rồi chẳng nuối tiếc ngày xưa
Sao mùa xuân chuông cứ réo gọi mưa ?
Nơi cửa chùa không cho nàng niệm mõ….