Nguyên văn bởi
vanhoai
DẠ MINH NGUYỆT
Khúc: Trương Quốc Vinh
Từ: Tạ Minh Thuấn
Biên: Bào Tỉ Đạt
Diễn Xướng: Trương Quốc Vinh
Tẩu quá thiên sơn ngã lịch kinh đa thiểu phong
Tài năng cú hồi đáo nể đích thân biên
Đẳng đãi đích dung nhan thị bĩ y nhiên một hữu cải biến
Nghinh tiếp ngã nhứt thân thị bĩ hoàn tọa tại sóng tiền
Đới kỵ hành thanh thử nghinh tiếp thần hôn thị bĩ hoàn y nhiên
Tại môn tiền quải nhứt trản tiểu đăng
Khiên dẫn đáo hồi đáo nể thân biên
Minh minh thị nhứt tràng không tại mộng lý phù trầm
bất cảm vấn đương nên thị giả thị chân
Lưu thủy bất quản niên hoa nhậm đà khứ
Du du ngã tâm vô xứ tầm mích
Kinh quá đa thiểu niên chỉ hữu ngã hoàn tại song tiền
Lãnh lãnh đích hắc dạ tại ngã thân biên
Một Một hữu đích cá đẳng đãi đích nhân
Chỉ hữu đạ sắc y cựu như tùng tiền
Đẳng đãi ngã đích nhân thị sĩ hoàn tọa tại song tiền
Minh nguyệt dạ y cựu như tùng tiền
Minh nguyệt dạ y cựu như tùng tiền
Phỏng dịch
TRĂNG KHUYA
Vượt qua ngàn trùng non thẳm
Dãi dầu bao nỗi gió sương
Vẫn mong đến được bên người
Cho vơi nỗi sầu nhớ thương
Hình bóng ấy, có còn như ngày trước
Hay đã âm thầm theo năm tháng đổi thay
Người đó có còn bên song cửa
Cùng thời gian lẳng lặng hững hờ trôi
Ánh đèn treo thấp thoáng soi đầu ngõ
Đưa ta về bên dáng ấy, người xưa
Có chăng đâu, chỉ là trong cơn mộng
Nẻo thăng trầm âu cũng vẫn phù du
Biết hỏi ai ngày ấy mơ hay thật
Mà tháng năm dòng nước lại mãi xuôi
Tìm đâu thấy, lòng chơi vơi lạc lõng
Mỗi mình ta lặng lẽ đếm thời gian
Lạnh lùng đêm tối, thân cô độc
Chẳng chút đèn soi, chẳng bóng người
Có chăng chỉ là đêm sương buốt
Song cửa và ta một bóng hình
Trăng sáng ngày xưa còn mãi đó
Để một mình ta với trăng khuya
Hoá ra là vậy !
Núi sông vẫn núi sông xưa
Cố nhân mờ ảo song thưa tự tình
Bể dâu mộng nhớ bóng hình
Trăng khuya chợt tỉnh riêng mình với ta !
Chào mừng bạn đến với huyền không lý số