Nguyên văn bởi
hoa mai
Kính chào cô giáo Kim Cương,
Em biết ngay là cô làm việc thiện mà nhưng em không biết mà trả lời
Qua lời chị htruongdinh và anh Quoctrung trên em cũng té ngữa luôn sao mà khiếp thế
Chúc cô làm việc thiện thành công giúp được nhiều người ,riêng cô thì được đa phúc đáo môn
Em thích tên cô lắm đẹp lắm cả nghỉa đen và nghĩa bóng he he
Chắc lâu lắm hoamai khộng nắm bắt được tình hình xã hội Việt Nam. Cái khoảng cách giàu nghèo quá rõ rệt. Tôi có ông anh bà con là cán bộ ..., cũng thường xuyên qua Mỹ chơi, và mỗi khi qua Mỹ thì cư trú tại nhà tôi. Mỗi lần tôi về vN là không muốn báo tin cho anh tôi biết, bởi sự săn đón của anh ấy làm tôi rất ngại; vậy đó mà mỗi lần về VN là thằng cháu tôi bên Mỹ này cũng âm thầm báo cho "bố" nó biết và rồi nào là đưa đón một cách trịnh trọng, tôi có tài xế túc trực bên cạnh để đưa đi đây đi đó, mỗi lần đi ăn là ông anh cán bộ này vát một va-ly tiền để thanh toán. Năm 2010 tôi lặng lẻ về VN, lúc đó thằng cháu tôi cũng về VN thăm nhà nên không ai báo tin chuyến về thăm của tôi, vậy đó mà anh tôi cũng biết. Lần đó tôi có hẹn ăn tối với anh em HKLS, bữa ăn tối trở thành bữa tiệc có ông anh tôi tham gia.
Vậy hoamai đừng té ngửa nữa nhé. Bây giờ bọn họ giàu lắm, nếu dân VN mình ai cũng no đủ thì đó là chuyện mừng, nhưng thực tế thì không như vậy. Nếu tôi nhớ không lầm, trước đây chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói một câu rất cảm động: "ước mơ của tôi là đồng bào tôi ai cũng có cơm ăn, ai cũng có áo mặc và ai cũng được đến trường". Câu nói đó thật cảm động lòng tôi rất nhiều cho đến hôm nay. Tôi ao ước niềm ước mơ của chủ tịch Hồ Chí Minh sẽ sớm đến với dân tộc và đất nước chúng ta, dù thực tế bây giờ là:
.....
trên bàn tiệc máu xương dân tộc
chằng có bé gái nào không bị chúng mua trinh ...
Đó là một thực tế đau buồn của VN bây giờ.
Not everything that counts can be counted, and not everything that can be counted counts.
Albert Einstein