Tên đăng nhập:
Bạn đã có tài khoản chưa?
Quên mật khẩu?
  • Đăng nhập / Ghi danh

    Trang 1/3 123 cuốicuối
    kết quả từ 1 tới 10 trên 26

    Ðề tài: MẸ

      1. #1
        Tham gia ngày
        Dec 2010
        Bài gửi
        847
        Cảm ơn
        752
        Được cảm ơn: 627 lần
        trong 350 bài viết

        Ico167R (210) MẸ

        [IMG]http://www.giacngo.vn/UserImages/2010/07/11/5/ap_20100615063431519_jpg_lb_____drq79i8se.jpg[/IMG]


        [IMG]http://www.giacngo.vn/UserImages/2010/07/11/5/ap_20100615063441853_jpg_lb_____d40cqleyl.jpg[/IMG]


        [IMG]http://www.giacngo.vn/UserImages/2010/07/11/5/ap_20100710120839496_jpg_lb_____dtcxiqe_u.jpg[/IMG]


        [IMG]http://www.giacngo.vn/UserImages/2010/07/11/5/ap_20100710120805806_jpg_lb_____dtjc1_grn.jpg[/IMG]


        [IMG]http://www.giacngo.vn/UserImages/2010/07/11/5/ap_20100710120823220_jpg_lb_____dgixwa288.jpg[/IMG]
        Thân chào
        Hoa Mai

      2. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "hoa mai" về bài viết có ích này:

        macchulan (22-03-11)

      3. #2
        Tham gia ngày
        Jun 2009
        Bài gửi
        700
        Cảm ơn
        521
        Được cảm ơn: 1,133 lần
        trong 407 bài viết

        Default

        Mẹ. Một ngôn từ đơn giản nhưng chất chứa nhiều ý nghĩa nhất trong ngôn ngữ con người. Mẹ. Một nốt nhạc với nhiều âm vang sống động nhất. Mẹ. Một từ, một chữ của nhiều chủ đề thơ nhạc ở khắp nơi có con người sinh sống. Chữ mẹ ở đây không chỉ là người phụ nữ sinh ra ta, mà là một hội tụ của yêu thương. Mẹ ở đây cũng không chỉ về người đàn bà mà có thể là một người đàn ông, một người đã cho ta những êm đềm cuộc sống. Cuộc đời tôi đã được cơ hội để nhìn thấy những ông mẹ vĩ đại, đặt để cuộc đời mình trôi lăn theo từng bước thời gian của con cái. Cuộc đời tôi cũng nhìn thấy không ít bà mẹ bỏ con theo trai, giết con để rảnh tay theo chân một hoặc nhiều người đàn ông khác. Cho nên Mẹ không phải là người sinh ra ta, rồi bỏ ta ở những vệ đường, ngoài góc vườn cho kiến tha gà mổ như trường hợp của cháu Thiện Nhân ở miền trung Việt Nam. Nhiều trẻ thơ được lượm nhặt về từ sự chối bỏ của những con người được gọi là Mẹ đó!

        Kể cho các bạn nghe về câu chuyện của một ông Mẹ: Ông là một sĩ quan cao cấp của quân đội miền nam Việt Nam trước 75, khi miền nam sụp đổ thì ông được ưu ái vào tù với mục đích cải tạo làm người mới, người tốt. Ông có một cô con gái mà ông hết mực yêu thương. Khi ông ở tù thì đứa con gái tiểu thư đó sống với mẹ được vài năm, rồi mẹ bỏ đi theo một cán bộ. Cô ở nhà với ông bà nội, cuộc sống khó khăn trong sự thống nhất đầy tang thương của đất nước sau chiến tranh. Một ngày, cô quyết định mở một cái quán, nói là cái quán, nhưng chỉ là một gánh bún mang bán ngoài chợ để kiếm tiền phụ cấp cho cha trong trại cải tạo, cô hoàn toàn dấu cha về việc mẹ bỏ theo trai, dấu cha về việc di bán hàng rong, nhưng có lẽ người đàn ông thông minh đó đã hình dung được một hoạt cảnh gia đình khi những chuyến thăm nuôi không có vợ mình. Sau nhiều chục năm ông được tha về nhà với cái thân tiềun tụy, khi về đến nhà hiểu được rõ hơn hoàn cảnh của gia đình, ruột đau hơn cắt khi nhìn thấy đứa con gái yêu thương của mình gánh một gánh bún ra chợ mỗi ngày để nuôi cha nuôi ông bà nội. Ông ôm mặt khóc trong sự đau thương tột cùng, nhưng người con gái đó lại động viên tinh thần của cha mình, cười rất tươi và ôm cha vào lòng mà nói: Ba ơi, con gái của ba giỏi lắm, con gái của ba nấu bún ngon lắm và bán đắc lắm, bây giờ con được nấu bún cho ba ăn mỗi ngày, con vui lắm ba ơi...Rồi từ đó người cha trở thành ông phụ bếp của con gái mình, ngày ngày theo con gái ra chợ để phụ con bán bún, cho đến khi họ được đi xuất cảnh theo diện H.O. Qua Mỹ vào thời điểm con gái ông không già mà chẳng còn trẻ nữa nên cũng khó có chồng, rồi một hôm ông gặp lại một sĩ quan, và cũng là thuộc hạ của ông hồi đó. Họ trở nên hai người bạn thân thiết nơi xứ người, rồi người sĩ quan thuộc câp đó đem lòng yêu thương và lấy con gái của ông. Họ cách nhau 10 tuổi cuộc đời và sống chung trong một ngôi nhà gồm ba người rất hạnh phúc. Đến một ngày người cha ra đi vì tuổi già sức yếu, người con gái cuối lạy cha mình đang nằm yên trong chiếc áo quan:

        - Ba ơi, ba là một người cha đầy ý nghĩa trong cuộc đời con, ba đã đem con đến cuộc đời nầy bằng tình yêu, đã dưỡng dục con cũng bằng tình yêu to lớn nhất. Ba là ba và cũng là Mẹ kính yêu ở cuộc đời này. Cám ơn ba, cám ơn Mẹ...

        Vài hàng chia sẻ cùng các bạn.

        Thân mến,

        Vân Từ
        Not everything that counts can be counted, and not everything that can be counted counts.

        Albert Einstein

      4. Có 3 Hội viên đã cảm ơn đến "vân từ" về bài viết có ích này:

        hoa mai (21-03-11),macchulan (22-03-11),thaihoa (27-03-11)

      5. #3
        HVQ's Avatar
        HVQ is offline Hội Viên Đặc Biệt
        Tham gia ngày
        Dec 2009
        Bài gửi
        672
        Cảm ơn
        221
        Được cảm ơn: 400 lần
        trong 220 bài viết

        Default

        thay đổi nội dung bởi: HVQ, 21-03-11 lúc 08:17
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      6. #4
        Tham gia ngày
        Jun 2009
        Bài gửi
        700
        Cảm ơn
        521
        Được cảm ơn: 1,133 lần
        trong 407 bài viết

        Default

        Không đọc được HVQ à!
        Not everything that counts can be counted, and not everything that can be counted counts.

        Albert Einstein

      7. #5
        HVQ's Avatar
        HVQ is offline Hội Viên Đặc Biệt
        Tham gia ngày
        Dec 2009
        Bài gửi
        672
        Cảm ơn
        221
        Được cảm ơn: 400 lần
        trong 220 bài viết

        Default

        Có file nhạc hay về mẹ mà post không được. Anh Vân Từ cho HVQ xin địa chỉ email của anh để HVQ gửi file này cho anh rồi anh post thử lên nhé.
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      8. Có 2 Hội viên đã cảm ơn đến "HVQ" về bài viết có ích này:

        macchulan (22-03-11),vân từ (21-03-11)

      9. #6
        Tham gia ngày
        Jun 2009
        Bài gửi
        700
        Cảm ơn
        521
        Được cảm ơn: 1,133 lần
        trong 407 bài viết

        Default

        Đã nhận được file của HVQ. Cám ơn bạn rất nhiều, hôm nay hộp bạn bè ở nhà hàng, mở cho các bạn nghe, ai cũng thích! Tôi cũng không post lên diễn đàn được, sẽ chuyển qua anh vanhoai nhờ upload. Bài nhạc hay lắm, cám ơn HVQ một lần nữa.

        Thân mến,

        Vân Từ
        Not everything that counts can be counted, and not everything that can be counted counts.

        Albert Einstein

      10. #7
        Tham gia ngày
        Dec 2010
        Bài gửi
        847
        Cảm ơn
        752
        Được cảm ơn: 627 lần
        trong 350 bài viết

        Default

        Cãm ơn câu chuyện thật thật hay của anh Vân Từ.Có lẻ anh đổi nghề làm thi sĩ hay văn sĩ thì hay hơn làm ông chủ.........
        Thân chào
        Hoa Mai

      11. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "hoa mai" về bài viết có ích này:

        vân từ (27-03-11)

      12. #8
        HVQ's Avatar
        HVQ is offline Hội Viên Đặc Biệt
        Tham gia ngày
        Dec 2009
        Bài gửi
        672
        Cảm ơn
        221
        Được cảm ơn: 400 lần
        trong 220 bài viết

        Default

        Trích Nguyên văn bởi vân từ Xem bài gởi
        Đã nhận được file của HVQ. Cám ơn bạn rất nhiều, hôm nay hộp bạn bè ở nhà hàng, mở cho các bạn nghe, ai cũng thích! Tôi cũng không post lên diễn đàn được, sẽ chuyển qua anh vanhoai nhờ upload. Bài nhạc hay lắm, cám ơn HVQ một lần nữa.

        Thân mến,

        Vân Từ
        Anh Vân Từ thích là tốt rồi ! Hình như Anh Quốc Trung post được dạng file này.
        Thân !
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      13. #9
        Tham gia ngày
        Dec 2010
        Bài gửi
        847
        Cảm ơn
        752
        Được cảm ơn: 627 lần
        trong 350 bài viết

        Default

        Em bé và cành hoa hồng

        Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.

        - Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng mẹ cháu - nó nức nở - nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đôla.

        Anh mỉm cười và nói với nó:

        - Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.

        Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh và trả lời:

        - Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.

        Rồi nó chỉ đường cho anh đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói:

        - Đây là nhà của mẹ cháu.

        Nói xong, nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ.

        Tức thì, anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp.

        Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.

        HM kính tặng những ai còn Mẹ
        Thân chào
        Hoa Mai

      14. #10
        Tham gia ngày
        Dec 2010
        Bài gửi
        847
        Cảm ơn
        752
        Được cảm ơn: 627 lần
        trong 350 bài viết

        Default

        Một con quái vật!

        Khuyết danh

        Chưa hề có ai, kể cả thi sĩ, có thể đo lường được sức chứa của trái tim.


        Cho tôi xem cháu một chút được không? - Người mẹ trẻ hạnh phúc hỏi. Khi cái gói nhỏ xinh xắn nằm gọn trong tay mình, người mẹ vén miếng vải để xem khuôn mặt bé xíu kia ra sao, bỗng cô há hốc vì kinh ngạc. Người bác sĩ vội quay đi và nhìn ra cửa sổ. Đứa bé con cô không có đôi tai.


        Thời gian trôi qua, đứa bé ấy lớn lên và vẫn có khả năng nghe bình thường, chỉ có điều cơ thể cậu có một thiếu sót...


        Rồi một hôm, đứa bé chạy vội từ trường về nhà, gục đầu vào lòng mẹ mình khóc nức nở. Trông cậu thảm thương làm sao! Và cậu tự thốt ra bi kịch của mình:


        - Con là... một con quái vật!


        Người mẹ hiểu rằng cuộc đời con trai mình bắt đầu phải trải qua nhiều lần cay đắng như thế.


        Cậu bé lớn lên càng lúc càng tuấn tú và khỏe mạnh, như thể tạo hóa muốn bù lại nỗi bất hạnh của cậu. Bao bạn bè quý mến cậu. Đáng lẽ cậu được chọn làm lớp trưởng nếu như cậu không bị khiếm khuyết hình thể duy nhất ấy. Cậu lại rất giỏi văn chương và âm nhạc, đáng lẽ cậu có thể tiến xa, nếu như...


        - Nhưng con vẫn có thể hòa nhập với người khác được mà - Người mẹ trách nhẹ khi thấy cậu buồn tủi, nhưng tim bà cũng đau xót chẳng khác gì cậu. Bà thương con biết bao!


        - Chẳng lẽ không có cách nào khác để giúp con tôi sao? - Người cha hỏi vị bác sĩ của gia đình.


        - Tôi tin rằng tôi có thể phẫu thuật ghép vành tai nếu như có người hiến tặng - Ông ta đáp.


        Thế rồi gia đình cậu bắt đầu tìm kiếm người có thể hy sinh cho cậu đôi tai. Riêng chàng trai trong lòng khấp khởi hy vọng.


        Đã hai năm trôi qua mà không có kết quả gì. Cho đến một hôm, cha cậu bảo:


        - Con chuẩn bị đến bệnh viện làm phẫu thuật. Bố mẹ đã tìm được người hiến tai cho con rồi. Nhưng người ấy bắt phải giữ bí mật.


        Cuộc phẫu thuật thành công tốt đẹp, và cuộc đời cậu thay đổi từ đó. Cậu như có thêm sức mạnh và lòng tự tin. Tài năng của cậu đạt đến đỉnh cao, vinh quang của cậu nối tiếp từ trường phổ thông đến khi cậu học đại học. Sau đó, cậu lập gia đình và bước vào lĩnh vực ngoại giao.


        - Con cần phải biết chứ! - Cậu thúc ép cha. - Con cần biết ai đã cho con quá nhiều như thế? Nếu không, con sẽ không thể đền đáp đủ công ơn cho người ta.


        - Cha không nghĩ rằng con có thể đền đáp được cho người đó đâu... nhưng con vẫn chưa được biết, con ạ.


        Nhiều năm nữa lại trôi qua, bí mật sâu kín đó vẫn chưa hề hé mở.


        Rồi cái ngày người con trai mong mỏi cũng đến. Đó là một trong những ngày tối tăm nhất trong cuộc đời cậu. Ngồi cạnh cha bên thi hài của mẹ, cậu thấy ông nhẹ nhàng đưa tay ra từ từ nâng mái tóc nâu đỏ dày của bà lên: bà đã không còn đôi tai.


        - Mẹ con nói rằng bà rất vui nếu để tóc dài. - Người cha thì thầm - Mẹ con để tóc như vậy cũng đâu có xấu đi chút nào, đúng không con?


        Người cha đã nói đúng. Vẻ đẹp thật sự của con người không nằm ở bề ngoài mà là ngay trong chính trái tim của họ. Điều thật sự đáng giá không phải ở những gì ta có thể nhìn thấy mà là ở những điều vô hình. Tình yêu thật sự không nằm trong những gì được thể hiện và được biết đến, mà chính ở những điều làm được mà không ai biết đến.
        Thân chào
        Hoa Mai

      Trang 1/3 123 cuốicuối

      Tags for this Thread

      Quuyền Hạn Của Bạn

      • Bạn không thể gửi đề tài mới
      • Bạn không thể gửi trả lời
      • Bạn không thể gửi đính kèm
      • Bạn không thể sửa bài viết của mình
      •