Hoa trung hữu đột
Theo phái Loan đầu, Hoa trung hữu đột là cách cục ngôi gò cao ở giữa, xung quanh là đồng ruộng. Mộ táng trên gò này được cách tốt, nhưng còn phải kết hợp hướng mộ.
Nghiệm chứng của một dòng họ : ông Tổ không rõ gốc từ Trung hay Bắc vào đất Gò Công khoảng đầu thế kỷ XIX. Đất đai lúc ấy còn hoang vu, sông rạch, rừng ngập mặn chằng chịt um tùm, nhiều lam chướng thú dữ. Một hôm ông cùng nhiều người vào rừng xóm Tựu – Gia Thuận để đốn củi. Đến giờ ra về tới bìa rừng, ông sực nhớ để quên cái rìu (có người nói là rựa, búa) tại chỗ đốn củi. Ông quay lại để lấy, nhiều người ngăn cản (bởi việc đốn củi đã làm động rừng, cọp dữ sẽ tới rình rập sau khi thấy vắng người), ông không nghe, vì vậy khi ông vào tới nơi thì bị cọp dữ vồ chết. Nhóm người đốn củi, chờ lâu, không thấy ông trở ra, cùng trở vào, đến nơi thì cảnh tượng hãi hùng bày ra : Ông đã chết, mình mẩy máu tươi ràng rụa, cái đầu bị cọp tha đi mất ! Vừa kinh hoàng vừa đau xót, họ cấp tốc mang thi thể ông ra bìa rừng, vội đào huyệt chôn thật sâu đắp mô cao, cài phủ cây rừng chắc chắn (chống cọp dữ kia hăng máu theo mồi có thể moi thây). Ngôi mộ đất, cách bờ biển khoảng 5 km ở xóm Chủ ngày nay.
Sau khi ông qua đời, vợ ông đã gởi đứa con trai duy nhất lại cho chòm xóm, trở ngược về quê qua ngã Vũng Tàu, lâu ngày không thấy trở vào - gặp gì chăng hay đã chết trên đường về quê, trở vào Nam với con(?) - biệt vô tăm tích từ đó. Bà con xóm Dinh, xóm Thích đùm bọc, cưu mang đứa trẻ cho đến ngày khôn lớn. Người con trai mồ côi khôn lớn lập gia đình và có nhiều con cháu. Ông được xem là ông Tổ đời thứ hai. Từ đời thứ hai sang đời thứ ba, thứ tư, thứ năm, con cháu đều làm tá điền, rất nghèo khổ, nhưng thật thà trung hậu, hay giúp người hoạn nạn.
Trước đây ngôi mộ thấp nằm ở bìa rừng hoang vu, nhưng hàng năm con cháu đều đến viếng mộ Tổ. Vì dòng họ nghèo nên không có khả năng xây mộ, mỗi người con cháu khi đến đều mang một cục đất để bồi đắp mộ cho cao dày. Qua 200 năm, những cánh rừng trước đây đã trở thành đồng ruộng tươi tốt. Ngôi mộ ông Tổ nhờ công sức bồi đắp của con cháu nên đã trở thành một gò cao vút nằm giữa đồng ruộng bao la. Đến đời thứ sáu thì dòng trưởng bắt đầu phát. Một người cháu đời thứ bảy làm đến Phó Chủ tịch Nhà Nước VN, có lẽ do mộ mất đầu nên không thể phát lên hơn chức vị Phó được.
thay đổi nội dung bởi: htruongdinh, 13-09-09 lúc 22:48
Chào mừng bạn đến với huyền không lý số