Nguyên văn bởi
TuHepLuong
Chợt nhớ đến bài kệ của thiền sư Hương Hải nói với vua Lê Dụ Tông (thời Hậu Lê):
Nhạn quá trường giang ,
Ành trầm hàn thủy .
Nhạn vô di tích chi ý ,
Thủy vô lưu ảnh chi tâm.
Tối xin mạng phép dịch lời như sau:
Sông dài cánh nhạn bay qua,
nước lạnh quyện bóng, thước tha hửu tình.
Nhạn đâu muốn để lại hình,
Nước kia cũng chẳng lưu hình làm chi.
Những gì hằng ngày ta gặp đều là duyên, tốt, xấu, hay dở cũng là duyên. Duyên đến, duyên đi như nhạn, bóng và nước đều là tao ngộ. Lưu lại làm chi để phiền lòng.
Nhạn qua sông dài,
Nước lạnh in bóng,
Nhạn không ý để,
Nước chẳng tâm gìn.
Không tâm không ý,
Duyên giữ làm chi?
thay đổi nội dung bởi: VinhL, 12-12-11 lúc 06:59
Chào mừng bạn đến với huyền không lý số