Tên đăng nhập:
Bạn đã có tài khoản chưa?
Quên mật khẩu?
  • Đăng nhập / Ghi danh

    Trang 2/2 đầuđầu 12
    kết quả từ 11 tới 14 trên 14
      1. #11
        Tham gia ngày
        Feb 2012
        Bài gửi
        140
        Cảm ơn
        28
        Được cảm ơn: 57 lần
        trong 44 bài viết

        Default

        Ba năm sau hạn của Đoàn Nhữ Hài qua cung Tý gặp Đào, Tham, Quyền, Hồng và Thiên-thương, triều đình khám phá ra mối tình của Đoàn Nhữ Hài với một cung nữ của vua Anh-Tông. Luật triều Trần rất khắt khe với tội ngoại tình. Ngay với thường dân khi ngoại tình xảy ra, gian phu bị tử hình, dâm phụ tùy người chồng tha hay không. Nay tội đó xảy ra giữa một đại thần với một cung nữ. Nên cả hai bị khép tội chém đầu. May nhờ có thủ bút của Thượng hoàng, viết trên bìa cuốn kinh Kim-cương nên cả hai được miễn tử. Vua Anh- Tông truyền gả cung nữ cho Đoàn Nhữ Hài.

        II . Huệ Túc Phu Nhân Cứu Đoàn Nhữ Hài

        Năm Mậu Tuất (1298), tháng sáu, muà hạ, nhằm niên hiệu Hưng Long thứ 6
        Đoàn Nhữ Hài may gập được vua Anh Tông phong cho chức Xử Mật Viện .
        Nhập cung bái yết thái hậu và hoành hậu .

        Khâm Từ thái hậu (là con gái của Hưng Đạo Vương, vợ vua Nhân Tông, là mẹ Anh Tông so vai vế là cháu gọi Huệ Túc Phu Nhân bằng bà) phán rằng :

        Ta tuy là thái hậu, nhưng trên còn có Huệ Túc Thái Hoàng Thái Phi, tiên sinh theo ta vào bái kiến người .

        Hài đến cung, phu nhân đón ở lầu Tinh các (lầu nghiên cứu thiên văn). Hài xụp xuống khấu đầu , phu nhân phán :

        Sáng nay thấy thủy Tiên nở mười cánh, ta bấm độn biết là có đại thần đến viếng, tiếc rằng ta đón trễ, e không đủ lễ với bậc trung lương .

        Khâm Từ thái hậu tâu :

        Tâu tổ mẫu, tiểu hài nhi (chỉ vua Anh Tông) vì say rượu suýt bị tội . Được Đoàn tiên sinh đây dùng văn tài tạ tội cho mới thoát .

        Phu nhân phán :
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      2. #12
        Tham gia ngày
        Feb 2012
        Bài gửi
        140
        Cảm ơn
        28
        Được cảm ơn: 57 lần
        trong 44 bài viết

        Default

        Thuả hoàng thượng (chỉ vua Anh Tông) mới ra đời, ta tính số thấy Đồng, Lương, Tang, Mã ở Mệnh thêm Hình …ta đã biết có việc này rồi . Đồng, Lương ham chơi có thể gây ra tai họa . Nhưng là phúc tinh thì không bao giờ bị truất ngôi cả . Có Tang, Hình đắc địa thì sau này càng lớn càng nghiêm cẩn, uy nghi tài ba, thái hậu đừng lo .

        Thái hậu lại tâu :

        Đoàn tiên sinh được Thái thượng Hoàng (Trần Nhân Tông) và Hưng Nhượng Vương xem số cho phê là : văn mô, vũ lược, chí cả, tâm hùng .

        Lại quay lại bảo Hài :

        Này Đoàn tiên sinh, Thượng hoàng nhà ta và Hưng nhượng Vương đều được Thái hoàng Thái Phi đây truyền dậy về Tử Vi Đẩu Số đấy .

        Hài trình lên niên canh : Tuỗi Kỷ Mão, tháng 9, ngày 1, giờ Mão.

        Phu nhân nói :

        Cái cách của tiên sinh gọi là Nhật Nguyệt tịnh minh thì thế nào cũng phò tá đế vương . Bậc cao nhất là tể tương . Lại có Xương, Khúc, Long, Phượng, Kỵ thì văn tài xuất chúng . Có Kình miếu thì vũ lược siêu quần, vì thế mà Thượng Hoàng mới phê là văn mô vũ lược, chí cả tâm hùng .

        Thái hậu hỏi :

        Thần thấy tiên sinh có cách “ Tam hợp minh châu, đa chiết quế” . Ngoại hợp có Khoa, cư trung Xương, Khúc sao tiên sinh không đậu đại khoa . Không đậu đại khoa làm sao lên tới tể tướng được ?
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      3. #13
        Tham gia ngày
        Feb 2012
        Bài gửi
        140
        Cảm ơn
        28
        Được cảm ơn: 57 lần
        trong 44 bài viết

        Default

        Phán :

        Số trời cả . Có bao giờ vua bị học trò túm áo đâu ? Tại sao Đoàn tiên sinh lại túm áo vua ? Lão Thái Sư (Thủ Độ) có đậu đạt gì đâu mà cũng là tể tướng ? Sự nghiệp tiên sinh đây sau này làm tới Hầu, Bá là đàng khác . Còn tại sao tiên sinh không đậu ? là vì hạn còn xấy quá . Hạn xấu thì làm sao mà đậu được . Trong khí số lại có công danh sớm, nên nay có danh mà không có khoa vậy .

        Thái hậu hỏi :

        Cung Nô của tiên sinh tại Tý có Tham là Phiếm Thủy Đào Hoa , lại thêm Quyền, Tả, Hồng có gì đáng lo chăng ?

        Đáp :

        Tham cư Nô tại Tý thì thế nào cũng có ngày tỳ thiếp làm rối kỷ cương (***). Quyền, Tả chế được . Tham 3 độ, Đào 3 độ, Hồng 3 độ ở cùng chung nhau thành 27 độ xấu . Quyền 3 độ, Tả 3 độ thành 9 độ không đủ chế 27 độ xấu . Nhưng Mệnh có Xương, Khúc, Kình thì bình thường chế được mà gia cang vững . Sợ là khi hạn gập các dâm tinh thì như giặc ngoài đột nhập, trong nhà khó giữ nổi kỷ cương . Sang năm tới đây, đại hạn tiên sinh ở Tỵ(****), có Cơ, Hình, Mã, Đà. Tang . Tiểu hạn tại Dậu có Riêu, Hao, Hỏa, Hư . Lưu Kình nhập Mệnh, lưu Đà nhập đại hạn . Dâm tinh quá mạnh, cung Nô phát dậy thế nào cũng vì má đào mà gây họa nguy khốn . Phải nhờ lưu Thái Tuế gập Thái âm thành Quyền tinh tại cung Hợi giải cho nên thoát nạn .

        Hài tâu :

        Thượng Hoàng xem số bảo thần vì má đào mà bị trảm, nên xé bìa kinh Kim Cương viết cho mấy chữ : “Tứ đại giai không . Miễn tử .” để khi hữu sự thì dùng đến .

        Phu nhân phán :

        Thượng Hoàng cũng là Nô cung của tiên sinh đấy, tờ giấy ấy là Tả, Quyền đấy, tiên sinh đưa cho ta giữ cho .

        Tháng tư niên hiệu Nguyên Phong thứ 7 (1299) trong nội cung khám phá ra chuyện tình giữa Hài và thứ phi Giao Châu . Triều đình nghị án trảm cả hai .
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      4. #14
        Tham gia ngày
        Feb 2012
        Bài gửi
        140
        Cảm ơn
        28
        Được cảm ơn: 57 lần
        trong 44 bài viết

        Default

        Ông An là chủ một tiệm buôn tơ lụa ở phố Hàng Đào-Hà Nội. Năm nay, ông làm ăn rất phát đạt nên những ngày giáp Tết Nguyên đán, ông nghỉ bán, cùng vợ con về Thái Bình ăn Tết và dự định ra giêng sẽ lên Thái Nguyên thăm ông anh đang làm Tri châu ở tỉnh này.

        Về đến nơi, ông liền ghé thăm cụ Đồ Trạch, một vị hưu quan, rất giỏi về Phong Thủy và Tử Vi, Lý Số để hỏi về thời vận và công việc làm ăn năm tới. Cụ vui vẻ nhận lời nhưng nét mặt có vẻ trầm ngâm, suy nghĩ. Ông An lo sợ hỏi:
        -"Thưa cụ, chắc số "cháu" sang năm có gì đặc biệt lắm nên cụ phải xem kỹ. Có gì xấu xin cụ cứ cho biết và xin giúp cháu.
        Quan sát thật kỹ tam đình, ngũ quan, các phương vị, màu sắc trên khuôn mặt của ông An, cụ nói:
        - "Tôi nói thật, đừng buồn mà phải bình tĩnh để ứng phó. Sang năm Tuất tới đây, ông sẽ gặp sát nghiệp. Ông bị cọp vồ".
        Nghe xong, ông An thở phào và nói:
        - "May quá cháu định ra giêng cháu lên sẽ lên Thái Nguyên thăm anh Châu (Tri Châu), chắc phải gác lại chuyện này và phải đề phòng cho kỹ thì sẽ không sao".
        "Cái đó chưa chắc lắm!" - cụ Đồ nói tiếp - "Vì đây là cái nghiệp, ông nên cẩn thận, năm tới ông ở cuối hạn tam tai. Trong tử vi mệnh có tham lang phùng bạch hổ. Đại tiểu hạn trùng phùng, nhiều hung tinh xâm phạm: Kình -đà, không- kiếp, Riêu -y-hình- kỵ, nhưng rất may có được song giải, quan-phúc, quang-quí, và hóa khoa. Sắc mặt bị ám hãm nhẹ và cung phúc rất tốt… nên có thể ông chỉ bị thương mà thôi, nhưng ông phải giải cái "nghiệp" đi bằng cách phóng sinh, làm phúc và cầu nguyện tổ tiên ứng trợ. Suốt tháng giêng nhất là ngày 14, không nên đi đâu cả và phải cẩn thận. Hết xuân sang hạ là hết lo".

        Ông An gặng hỏi:
        -"Thưa cụ, chỗ cháu ở xa sở thú. Cháu có cần ở luôn trong nhà không ạ".
        - Ông cứ bình tĩnh ứng phó, đừng làm kinh động lân bang và đừng làm gia đình kinh sợ, "Đức năng thắng số", ông cứ yên tâm. Đây là chữ của thánh hiền, ông cầm lấy và đeo luôn trong người, sẽ giải hung hóa cát.

        Nói xong, cụ Đồ đưa cho ông An một phong bao dặn chỉ giở ra xem khi hữu sự.
        Sau khi cám ơn và tạm biệt cụ Đồ Trạch, ông An vội vã thu xếp trở về Hà Nội ngay hôm sau, ông mua chim, cá phóng sinh và mua đồ đến tặng các trại tế bần ở Hà Nội và Hà Đông. Suốt 3 ngày Tết, ông luôn thắp nhang cầu xin trời Phật gia hộ và cầu xin tổ tiên ứng trợ. Ông tạ khách và ở luôn trong phòng riêng, cửa đóng then cài. Ông bàn với vợ là từ nay buôn bán không nên ăn lời nhiều và phải làm nhiều việc thiện hầu tạo "phúc" cho mình và con cái trong tương lai cũng như kiếp lai sinh.

        Mười ba ngày xuân rộn ràng tại Hà Nội đã êm ả trôi qua trong nhà ông An. Sáng ngày 14 tháng giêng, ông dậy thật sớm, xem kỹ các cửa rồi ngồi cầu nguyện ơn trên gia hộ. Nghe tiếng gõ cửa, ông cẩn thận nhìn qua khe cửa, thấy đó là người nhà mang thức ăn sáng vào, ông mới mở cái róng ngang và đẩy then mở cửa. Trong lúng túng, bận bịu, đầu cái róng quơ quơ trúng vào bức tranh lộng kính treo trên khung cửa, bức tranh rơi xuống đập trúng vào đầu và vai ông An. Sửng sốt vì tưởng bị cọp vồ, ông té xuống bất tỉnh máu me dầm dề. Người nhà xúm lại gỡ bức tranh và cứu ông tỉnh lại. Thì ra, bức tranh này có vẽ một con cọp và vuốt cọp đã vồ trúng vào đầu ông. Ông vội dở "cẩm nang" của cụ Đồ ra coi, thì đó chỉ là 4 câu thơ "song thất lục bát", nhắc ông nhớ giải nghiệp và tu nhân tích đức:

        "Nhờ âm đức, tai qua nạn khỏi
        Nguy hay an cũng bởi nghiệp căn
        Nghiệp càng sâu, hạn càng thâm
        Tu nhân tích đức, khỏi vòng trầm luân".Vừa sợ vừa mừng, ông hối vợ sắm sánh lễ vật tạ ơn Trời Phật, và gia tiên. Ông nguyện làm việc thiện trước khi về Thái Bình tạ ơn cụ Đồ Trạch. Cụ khước từ quà biếu nhưng lại tặng ông một bức "cẩm nang" phòng khi hữu sự.
        =o=
        Năm 1954, VC và Pháp ký hiệp định Genève chia đôi đất nước, ông tiếc của nên dùng dằng nửa ở nữa đi. Cứu tinh của ông - Cụ Đồ Trạch đã mãn phần nhưng bức cẩm nang còn đó. Ông vội dở ra coi thì thấy chỉ có hai câu chữ Hán:

        "Ác địa nan cư
        Dĩ đào vi thượng"

        Ông chợt hiểu, tỉnh ngộ và vội vàng cùng vợ con bươn bả trốn xuống Hải Phòng. Tháng 10 năm 1954, gia đình ông di cư vào Nam trên chuyến tàu chót chở di dân vào miền Nam tự do. Ông lại thoát nạn "cọp vồ" lần nữa. Vì nếu ông ở lại với tài sản đó, dễ gì được sống còn, chính sách "hà khắc" đâu có khác gì cọp dữ.

        Năm 1975, trước các biến động dồn dập, ông cố trấn tĩnh lo cho các con cháu ra đi toàn vẹn. Ông ở lại vì nghĩ mình đã quá già. Khó hội nhập vào đất nước người và ông có thể là cái "đầu cầu" vững chắc cho con cháu trở về khi dựng lại non sông. Nhưng ông đã lầm. Ong đã bị gục ngã ngay trong đợt đánh "tư sản" đầu tiên với nanh vuốt của tụi"cọp người" còn hung bạo hơn dã thú. Có thể là nghiệp căn chưa dứt nên đã đẩy ông vào nẻo cụt, đúng vào niên hạn có riêu + hổ:

        "Hạn hành riêu + hổ khó ngừa
        Những loài ác thú, phải xa chớ gần."

        Qua câu chuyện có thực kể trên, có thể nói "phúc đức" đóng một vai trò quan trọng, quyết định sự "tồn đọng" của một con người. Tử vi, lý số và tướng pháp có thể giúp "con người" hiểu được số mệnh thịnh suy, thành bại, giúp tìm được giải pháp hoá giải nghiệp căn, tạo được một cuộc sống đạo lý vững chắc có hữu ích cho bản thân, gia đình và xã hội. Nhưng ngoài "phúc đức" và ân điển của cao xanh, con người cần hướng thiện, gieo nhân tốt nơi đất tốt và vun bón cho tốt thì mới có "quả" tốt cho chính mình, con cháu và gia đình mình trong mai hậu. Ông An nghĩ như thế và đã làm như thế nên hai lần thoát được hiểm nghèo và con cháu ông hiện đều có một cuộc sống tốt đẹp và vững chắc nơi vùng đất tạm này. Còn tương lai thì lại tùy thuộc vào lớp con cháu ông hiện nay và cứ thế mà tiếp nối...
        __________________
        Chớ có đập Phạm Chí
        Phạm Chí chớ đập lại
        Xấu thay đập Phạm Chí
        Đập trả lại, xấu hơn! <<Kinh Pháp Cú 389>>
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      Trang 2/2 đầuđầu 12

      Tags for this Thread

      Quuyền Hạn Của Bạn

      • Bạn không thể gửi đề tài mới
      • Bạn không thể gửi trả lời
      • Bạn không thể gửi đính kèm
      • Bạn không thể sửa bài viết của mình
      •