Tên đăng nhập:
Bạn đã có tài khoản chưa?
Quên mật khẩu?
  • Đăng nhập / Ghi danh

    Trang 3/3 đầuđầu 123
    kết quả từ 21 tới 29 trên 29
      1. #21
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        (Tiếp theo)

        Kết quả học tập năm thứ nhất của anh ta không đến lỗi nào. Thành tích đáng nhớ là môn “Đại số Ma trận” do chính thầy Nguyễn Hoàng Phương dạy và hình như đã được điểm cao nhất lớp lúc đó (chỉ là bài kiểm tra không lấy điểm mặc dù có điểm), vì lúc đó anh ta vẫn còn một chút sức khỏe và thần kinh còn minh mẫn đủ để nghiên cứu kỹ các tài liệu về môn này. Hôm trả bài không biết vì sao mọi người đã nhận được mà anh ta vẫn chưa nhận được,… rồi hình như thầy giáo có gọi anh ta là người cuối cùng lên nhận nhưng anh ta đang trầm ngâm suy nghĩ nên không nghe thấy thì phải ? Một lúc sau, một nữ sinh (tên là T.T...mà sau này anh ta vô cùng cám ơn cô ta vì cô ta đã được sắp xếp “Vô Tình” ngồi cạnh anh ta, đã cho anh ta chép bài thì tốt nghiệp tiếng Nga và được 7 điểm. Mặc dù trước đó thầy dạy tiếng Nga đã cho anh ta biết đề thi chính có bài dịch “Trong Thang Máy”, chỉ cần học thuộc bài dịch bằng tiếng Việt rồi viết ra đã được 6 điểm rồi nhưng lúc đó anh ta lại không tin là chính thầy là người ra đề thi nên anh ta không đọc lại - chắc anh K đã gặp thầy và nhờ thầy giúp đỡ anh ta ...) bước lên nhận bài thay anh ta rồi đã “Giữ Làm kỷ niệm” cho đến tận bây giờ thì phải (anh ta đã nhầm vì gần đây anh ta mới nhớ lại là chính người học giỏi nhất lớp giữ. Bằng chứng là năm thứ 4 gần lúc anh ta bảo vệ luận văn bạn anh ta đã đưa bài này cho các giáo vên trong tổ chuyên môn của anh ta xem - sẽ nói sau) ? Môn Đại số Ma Trận là một môn mới, thời kỳ học Phổ Thông anh ta chưa được học cho dù anh ta ở trong đội tuyển giỏi Toán của trường. Còn môn Giải Tích thì anh ta thú thực là thầy giáo môn này ra đề toàn là các bài mà anh ta được luyện thành thục rồi (cũng chỉ là bài kiểm tra không lấy điểm mặc dù có điểm). Cho nên trong buổi thi thầy giáo hỏi liên tục cả lớp xem ai đã làm xong bài thứ 3… rồi thứ 4… chưa thì anh ta thấy làm lạ là chỉ có 1 người luôn giơ tay (đó mới là người học giỏi nhất lớp mà sau này đã đưa đội tuyển …của VN đi thi Olimpic quốc tế và đội luôn luôn giành được các huy chương Vàng, Bạc và Đồng về cho VN). Thấy vậy một người bạn tên C… ngồi cùng anh ta nói với lên là có người làm tới bài thứ 6 rồi. Lần cuối cùng gần hết giờ thầy giáo hỏi ai đã làm xong bài thứ 8 (là bài cuối cùng) ? Không thấy ai giơ tay cả, thấy vậy anh bạn bên cạnh lại nói với lên là có người đã làm xong. Thấy vậy thầy giáo đi xuống xem bài của anh ta …..

        Sang năm thứ 2 đáng nhẽ anh ta phải vui mừng là được ra ở nhờ nhà anh chị K (vì anh chị K được phân nhà ở khu tập thể “Thất Bại” ngay cạnh đài truyền hình Giảng Võ) nhưng thật đáng tiếc rằng mặc dù ăn uống không đến nỗi nào nhưng anh ta không hiểu vì sao không thể học được ? Bởi vì mỗi khi cầm sách đọc chưa hết 1 trang thì đầu của anh ta đã nhức nhối còn cơ thể thì mỏi đến rã rời chân tay, chỉ còn nước là phải đi nằm nghỉ. Cả năm thứ 2 và 3 này cứ buớc vào các tháng thi là anh ta sợ hết hồn vì đến lúc nghỉ học để ôn thi rồi mà anh ta chả hiểu gì cả, đến sách vở ghi chép giáo trình, anh cũng không có lốt thì lấy gì mà ôn thi (vì lúc đó chưa có photocopy) ? Anh ta cùng bạn bè nháo nhác đi mượn sách của những người khác để chép. Nhưng rồi không hiểu vì sao các tháng nghỉ để học ôn thi này anh ta khỏe ra và đầu không còn bị nhức nhối nữa nên anh ta mặc dù rất chật vật, cố gắng hết sức mình, cuối cùng cũng qua được hầu hết các môn thi. Sau này anh ta nghĩ có thể bọn tay chân của tên Quỷ Satan đã “quên anh ta hay là hết chất độc” trong các tháng ôn thi này ?

        Mãi đến năm thứ 4 thì anh ta mới biết vì sao trong suốt 2 năm đó anh ta không thể học được như vậy. Đó chính là căn hộ ở tầng thứ 3 làm nghề Ô Mai để bán nên luôn luôn dùng Diêm Sinh (lưu huỳnh) để sấy cho Ô Mai không bị mốc, thối. Chất Diêm Sinh đã bốc từ tầng 3 lên tầng 5 nơi mà anh ta ngồi học. Chính vì 2 năm thứ 2 và 3 bọn chúng không thành công vẫn để anh ta qua được các môn thi nên năm thứ 4 chúng đã tăng cường nồng độ Diêm Sinh và các chất độc Thần Kinh cho nên anh ta mới phát hiện ra (chủ yếu qua mùi Diêm Sinh nồng nặc). Lúc đó anh ta vẫn chưa biết gì về âm mưu của tên Quỷ Satan này, cho nên anh ta chỉ biết đóng cửa sổ và cửa ra vào ban công để tránh luồng khí độc hại này, sau đó anh chị K có xuống nói với chủ nhà đó không được hun Diêm Sinh vào buổi chiều và buổi tối khi anh ta ở nhà ngồi học….nếu không được thì anh chị K dọa sẽ báo công an….

        Trong 4 năm học ở trường thì năm thứ 3 có nhiều dấu ấn để đời cho anh ta nhất. Một trong các dấu ấn đó là môn khó nhất trong trong các môn của khoa anh ta học. Thường các năm trước thì môn này do một vị giáo sư, tiến sĩ cũng là viện trưởng của viện… về dạy nhưng không biết vì sao đến năm của anh ta thì vị này không về dạy nữa mà được thay bằng một vị mới về từ trường Đại Học Tổng Hợp Lômônôxốp - Liên Xô. Thành tích học tập của vị này thì khỏi phải nói rồi, nghe nói chỉ với 2 năm mà vị này đã lấy được bằng đại học Tổng Hợp Lômônôxốp, rồi sau 2 năm lấy bằng phó tiến sĩ nhưng sau đó 3 hay 4 năm gì đó lại trượt bằng tiến sĩ, cho dù trong thời gian học ở Liên Xô vị này có tới 200 công trình được đăng trên các tạp trí khoa học của Nga. Cái vốn dĩ của đời thì những vị có quá nhiều thành tích nhưng lại trượt tiến sĩ này đa phần luôn cho mình là giỏi nhất rồi tự cao, tự đại khinh thường những người khác. Nếu chỉ có vậy thì còn chấp nhận được nhưng trở thành một tên tiểu nhân, thô bỉ học thì không thể chấp nhận được.

        Bằng chứng là trước khi thi môn của vị này 2 ngày, đó là ngày mọi sinh viên đến để hỏi các điều thắc mắc, không hiểu…trước khi bước vào thi. Nhưng hôm đó anh ta đến muộn khoảng 5 phút nên chỉ kịp thấy vị Tiến Sĩ trượt này nhắc lại (vì sau đó anh ta mới biết) là “Anh T…(bí thư chi đoàn) ghi tất cả những người có mặt ở đây, tôi sẽ cho qua còn những ai không có mặt tôi sẽ đánh trượt” . Anh ta thấy vậy rất mừng vì nghĩ chắc chắn anh T… sẽ ghi tên anh ta vào danh sách. Nhưng thật không ngờ anh T… lờ đi không quan tâm tới lời đề nghị của anh ta. Đến khi anh ta hỏi mọi người xem thầy giáo bớt những câu nào không phải học thì cả lớp im lặng như tờ, không ai dám trả lời cho anh ta cả. Rồi lớp giải tán, anh ta cùng mấy người bạn “chuyên bỏ học” để xuống đá bóng ở sân bóng rổ sau trường. Sau hơn 1 tiếng thì cùng nhau ra quán nước (đối diện Nhà máy thuốc lá Thăng Long) ngồi nghỉ ngơi. Anh ta lại hỏi mấy người bạn này nhưng vẫn nhận được một sự im nặng. Rồi một lúc sau anh ta hỏi thêm lần nữa và đứng lên để chuẩn bị đi về thì anh bạn ngồi bên cạnh kéo anh ta lại nói … ngồi chơi thêm tí nữa, về làm gì vội và ra hiệu anh ta qua ánh mắt. Thấy lạ, anh ta lại ngồi xuống, một lúc sau anh T… ra về thì anh ta mới vỡ lẽ ra là anh T… (người đã né cho bộ trường bộ Nông Nghiệp ở cầu thang ...như đã nói ở phần trước) đã giám sát anh ta để khống chế mọi người không được cho anh ta biết đã bớt tới 20 trong 60 câu phải học để thi. Điều này chứng tỏ anh T… và vị Tiến Sĩ trượt này đã thông đồng với nhau để cố tình hòng đánh trượt anh ta (sau đó chắc mới được trưởng phòng giáo vụ khoa cho anh ta đọc... vì nhà của bố anh ta lúc đó ở tầng dưới nhà của...).

        Rồi ngày thi đã đến, anh ta vô cùng yên tâm khi vào gắp thăm được câu dễ nhất trong 40 câu phải học để thi. Anh ta còn mừng hơn nữa khi thấy vị Tiến Sĩ trượt này viết lên trên bảng ba rem điểm là : “Nếu trả lời được tất cả các câu hỏi liên quan đến câu hỏi được bốc thăm thì được 5 điểm. Thêm 3 điểm cho 3 câu hỏi trong giáo trình được học và thêm 2 điểm cho 2 câu hỏi ngoài giáo trình học” (anh ta đã nhầm, dòng đó là của thầy trưởng phòng giáo vụ khoa anh ta viết – người giữ hồ sơ lý lịch của sinh viên và chắc đã đọc bản sao lá thư của Thủ Tướng ...). Thấy vậy anh ta vui quá vì chắc mẩm ít nhất được 5 điểm sẽ qua là xong, vì đây là môn khó nhất, lại trìu tượng nhất nên muốn đánh trượt là quá dễ. Ngồi một lúc đắn đo suy nghĩ rồi anh ta quyết định lên trả lời với chính vị Tiến Sĩ trượt này. Không hiểu vì sao vị này từ chối không chấp nhận ? Lần thứ 2 anh ta lại lên gặp vị này thì lại bị vị này từ chối nhưng vị này hất hàm ý nói sang thầy bên cạnh (là chủ nhiệm môn lý thuyết của khoa này). Anh ta xuống ngồi một lúc để suy nghĩ và rồi đành lên trả bài với thầy giáo này. Anh ta trả lời trôi chẩy tất cả các câu hỏi của thầy giáo này, sau mỗi lần trả lời đều được thầy giáo này khen ngợi là rất giỏi, phải học như vậy chứ…. Rồi thầy hỏi sổ điểm đâu để thầy cho điểm, anh ta rất mừng vì với các câu khen này thì ít ra anh ta không được 9 hay 10 thì cũng phải được 7 hay 8 điểm. Nhưng thật không ngờ vị Tiến Sĩ trượt này giật lấy cuốn sổ điểm của anh ta từ tay thầy giáo mà anh ta vừa đưa cho rồi nói nhỏ vài câu gì đó. Sau đó thầy giáo này hỏi anh ta vài câu nhưng anh ta không trả lời câu nào cả. Thấy vậy thầy giáo này nói …tôi hỏi thêm em một câu nữa nếu em không trả lời được thì tôi đành phải đánh em trượt. Anh ta vẫn không trả lời và thầy giáo này tuyên bố em đã trượt, rồi trả cuốn sổ điểm cho anh ta. Thấy vậy anh ta nói trống không với thầy giáo là… hãy nhìn lên bảng xem kia kìa. Lúc đó thầy giáo này mới nhìn lên rồi quay lại nói …thôi thì cho em 5 điểm. Anh ta hỏi… sao lại 5 điểm ? Thầy giáo lại nói cho em 6 điểm. Anh ta lại hỏi …sao lại 6 điểm ? Thầy giáo lại nói thôi thì cho em 7 điểm. Khi đó anh ta mới đồng ý để thầy giáo viết 7 điểm vào sổ rồi cầm ra ngoài trước sự sợ hãi thể hiện ra mặt của tất cả các sinh viên cùng lớp đang đợi đến lượt mình vào thi.

        Thật không thể ngờ tại một nơi được gọi là trường đầu ngành, quy tụ những nhân tài của đất nước lại xuất hiện những tên tiểu nhân đê hèn, thô bỉ đến như vậy ?

        (Còn tiếp.)
        thay đổi nội dung bởi: VULONG, 12-12-23 lúc 05:28
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      2. #22
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        Xóa vì đăng nhầm........
        thay đổi nội dung bởi: VULONG, 12-12-23 lúc 05:11
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      3. #23
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        Xóa vì đăng nhầm.........
        thay đổi nội dung bởi: VULONG, 12-12-23 lúc 05:11
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      4. #24
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        Xóa vì đăng nhầm........
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      5. #25
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        Xóa vì đăng nhầm.........
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      6. #26
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        (Tiếp theo)

        Chưa hết, còn một môn nữa không kém phần gay cấn như vậy. Đó là môn của vị bí thư Đảng ủy của khoa này (môn này cũng thuộc năm thứ 3). Vì là lính về nên anh ta là người duy nhất được thi lại lần thứ 3 môn của vị bí thư này. Lần thi thứ 3 này đã vào năm thứ 4 nên đúng ra anh ta phải thi qua môn này mới được phép vào học năm thứ 4 nhưng anh ta lờ đi, cứ như đã qua rồi...

        Hôm thi lại lần thứ 3 này anh ta đã nhìn thấy thầy B… dạy và chủ nhiệm lớp anh ta năm thứ 4 (mà tới gần đây qua wikipedia anh ta mới biết đó chính là cựu bộ trưởng Tạ Quang Bửu) mặt đỏ gay đang quát nhau với vị bí thư này ngay cửa phòng mà anh ta đến thi. Chắc là do tình hình của anh ta ở trường lúc đó quá căng thẳng nên Thủ tướng Phạm Văn Đồng mới quyết định cho anh ta biết về lá thư viết riêng cho anh ta (như đã kể ở phần trước) và điều cựu bộ trưởng về dạy và chủ nhiệm nhóm chuyên sâu (khoảng 10 người) của anh ta năm thứ 4 ? Thấy anh ta tới, thầy giáo chủ nhiệm không quát nhau nữa, đi ra xoa đầu anh ta và nói với anh ta “… em cứ yên tâm vào thi nhé”. Vào thi, ngoài vị bí thư này còn có 1 thầy giáo khác dạy trong môn này cùng hỏi. Sau một hồi 2 thầy thay phiên nhau hỏi, anh ta đều trả lời trôi chẩy cả. Thầy giáo cùng hỏi thi nói …em qua rồi, sổ điểm đâu đưa cho thầy ghi điểm. Anh ta liền đưa cuốn sổ điểm cho thầy thì bất ngờ vị bí thư này giằng ngay lại nhưng không nói gì cả. Một lúc thầy giáo cùng hỏi thi nói lại lần nữa là em đã qua, rồi đi ra ngoài. Đến lúc đó vị bí thư mới hỏi thêm anh ta một vài câu nhưng anh ta không trả lời câu nào cả. Thấy vậy vị này nói …tôi hỏi em một câu nữa nếu em không trả lời được tôi sẽ đánh em trượt. Và rồi anh ta vẫn không trả lời câu hỏi cuối cùng của vị này. Sau khi nhận lại sổ điểm ra ngoài gặp một vài bạn cùng lớp có hỏi anh ta thì anh ta trả lời … nếu không được 7 điểm thì tao sẽ xin đôi tai của nó. Quả đúng là khi bị dồn vào bước đường cùng thì tính cách của cách Chính Ấn (hiền hòa, nhu mì,…) thường ngày đã biến mất, thay vào đó là tính cách của cách Sát - Kình dương sẽ lộ ra tức khắc là cách “Tướng soái - ...không ngán gì đời” (như anh ta đã bộc lộ với tên đầu gấu ở Thuận Châu - đã kể ở phần trước). Bởi vì lúc đó anh ta khẳng định vị bí thư này muốn đánh anh ta trượt mà đã trượt thì anh ta sẽ bị đúp, năm sau hắn sẽ lại cho anh ta trượt để đúp lần nữa, đúp lần 2 sẽ bị đuổi ra khỏi trường.

        Đúng ra với câu nói “Có Văn Hóa” này thì anh ta đã bị đuổi ra khỏi trường đại học ngay tức khắc vì lý do đạo đức mà không cần tới học vấn rồi. Nhưng rất lạ với anh ta lúc đó là chả bị kỷ luật hay bị nhắc nhở gì cả mà toàn bộ giáo viên của khoa còn họp vài lần về điểm của anh ta nhưng vị bí thư này nhất quyết vẫn không cho anh ta qua… Và đây chính là lý do thầy giáo hỏi thi hôm đó đã gặp và mắng anh ta là tại sao không nói cho mọi người biết là thầy đã cho em qua môn này... Chưa hết, còn một chuyện giật gân hơn thế nữa là một thầy giáo cùng khoa anh ta đã nói với anh ta “Giết được thì giết chết con mẹ nó đi để nó sống làm gì ?”. Thế là tên đầu gấu Thuận Châu chết đã lan về trường và khoa của anh ta rồi có khiếp không ?

        Mấy năm sau, đến khi anh ta chuẩn bị đi Tiệp Khắc (1988) mới vào làm hồ sơ lý lịch để trường cấp bằng đại học (do có người nhắn anh ta vào vì chính anh ta không hề quan tâm tới điều này) thì chính mắt anh ta mới nhìn thấy trưởng phòng giáo vụ khoa ghi 7 điểm vào môn của vị bí thư Đảng ủy này mà không cần hỏi ý kiến của vị đó bí thư Đảng ủy đó. Tất nhiên đến bây giờ thì anh ta hiểu trong hồ sơ này đã có bản sao bức thư của Thủ tướng Phạm Văn Đồng (ở trong hồ sơ quân đội gửi về đây) và hiểu vì sao vị trưởng phòng giáo vụ này nhận anh ta làm anh em kết nghĩa chỉ với lý do có cùng họ với nhau. Nhưng cái quan trọng hơn chắc là phải có bằng trước khi Thủ Tướng cử người đến mời anh ta ra giúp Thủ Tướng "Cải Tổ Nền Kinh Tế Chết Đói Này".

        Chưa hết, trước khi được đi Tiệp Khắc anh ta đã đến trường để nhận bằng tốt nghiệp thì một điều bất ngờ lại xẩy ra. Không biết vì sao sau khi xem xong thẻ Sinh Viên của anh ta, người có tránh nhiệm trao bằng tốt nghiệp cho anh ta đã nói với anh ta …chờ một chút vì có một người muốn gặp anh ta. Một lúc sau quay lại thì người muốn gặp anh ta đã hỏi anh ta rằng …anh có biết người có tên là S (người cùng học phổ thông với anh ta) hay không? Anh ta nghĩ sao lại có chuyện vớ vẩn này… nhưng rồi anh ta vẫn vui vẻ trả lời. Sau khi nghe xong người này mới cho anh ta biết rằng cách đó gần 1 tháng có 1 tên mang chứnh minh thư nhân dân tên của anh ta vào để nhận bằng tốt nghiệp nhưng thấy đề năm sinh là 1958 chứ không phải là 1957 như trong hồ sơ tốt nghiệp đã ghi. Thêm nữa là sau khi hỏi có biết anh S hay không thì người này không nói gì cả. Chính vì vậy mà tên này đã bị giữ lại để gọi trưởng phòng giáo vụ của khoa anh ta tới kiểm tra. Trưởng phòng giáo vụ tới đã khẳng định đây không phải là sinh viên của khoa. Thấy vậy nhiều sinh viên tò mò đang đứng đó liền nhẩy vào đánh tên này,… hắn đành phải rút giấy chứng nhận được giao nhiệm vụ thi hành mệnh lệnh có chữ ký của chính tên Quỷ Satan này ra trao cho trưởng phòng giáo vụ… và rồi công an được gọi tới để đưa tên này đi.

        Đến bây giờ anh ta vẫn không hiểu sao Thủ tướng Phạm Văn Đồng vẫn phải bất lực trước những hành động chó má liên tục của tên Quỷ Satan này đối với anh ta như vậy? Phải chăng chức vụ và uy tín của Thủ tướng Phạm Văn Đồng cũng như của Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã đúng như mọi người nói lúc đó là “Có Tiếng nhưng Không Có Miếng”? Bằng chứng là Đại tướng đã được “Thăng Chức” làm tới chức “Trưởng Ban Sinh Đẻ Có Kế Hoạch”. Bản chất của hiện tượng này gần đây anh ta mới hiểu rõ đó là đặc thù của ngành an ninh mà tên Quỷ Satan này đã lợi dụng triệt để nhằm hãm hại anh ta mà thôi.

        Còn một dấu ấn quan trọng trong đời sinh viên của anh ta nữa, nếu không kể ra thì thật đáng tiếc. Đó là chuyện xẩy ra bắt đầu vào năm thứ nhất khi anh ta vẫn còn ở nội trú trong ký túc xá của trường. Năm đó có một sinh viên khoa Sinh Vật cũng ở trong ký túc xá đã bị chết và mọi người kết luận anh ta chết do cảm lạnh, với lý do vì đêm trước đi chơi khuya về đã tắm. Nhưng không biết vì sao buổi sáng đi đánh răng, rửa mặt về, tiện đi qua phòng của vị sinh viên chết này anh ta liền bước tới trước cửa phòng này và nói … “Cảm lạnh cái gì…chết là do ở phòng thí nghiệm đấy”. Rồi 2 năm sau, mỗi năm đều có 1 vị sinh viên khoa này chết nhưng anh ta không còn ở trong nội trú nữa nên không hề biết. Tới năm thứ 4, tình cờ một hôm anh ta cùng cả nhóm đang làm việc trong phòng thí nghiệm thì thấy ở văn phòng của nhà trường (nằm ở ngôi nhà đối diện trước cửa sổ của nhóm anh ta) người ta mang đến 1 rồi 2… và rồi tới hàng chục vòng hoa đặt ở các bậc cửa sổ và thành ngoài hành lang. Anh ta liền hỏi… ai chết đó? Thì được biết đó là 1 sinh viên khoa Sinh Vật. Anh ta tỏ ra rất ngạc nhiên và hỏi… sao lại khoa Sinh Vật? Thì được mọi người cho biết mỗi năm đều có 1 sinh viên của khoa này chết. Anh ta lồng lộn, đi đi, lại lại trong phòng như trong phòng không có ai cả rồi lẩm bẩm nói một mình nhiều lần … sao, sao lại chỉ có khoa Sinh Vật mà không thấy ở các khoa khác? Rõ ràng cái chết này do chính phòng thí nghiệm của khoa này gây ra, ….sao đến bây giờ vẫn chưa tìm ra nguyên nhân cơ chứ? Mọi người, nhất là các thầy giáo đã chăm chú nhìn anh ta với một sự tò mò, rồi một thầy giáo được cử đi với mục đích mời vị trưởng khoa Sinh Vật đến để nghe anh ta… lẩm bẩm. Sau khi ngồi nghe anh ta lẩm bẩm một lúc thì vị trưởng khoa Sinh Vật này có hỏi anh ta …vì sao em dám khẳng định như vậy? Anh ta không trả lời lại mà nhìn vị này như nhìn một tên mật vụ, vì câu hỏi này chả khác nào câu hỏi của bọn mật vụ…

        (Còn tiếp)
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      7. #27
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        (Tiếp theo)

        Và rồi cả khoa Sinh Vật đã phải ngồi họp với nhau để nghiên cứu tìm cho ra nguyên nhân dẫn đến những cái chết này. Lúc đầu mọi người đều không dám nghiên cứu, tìm kiếm vì sợ bị truy tố hình sự khi đã tìm ra được nguyên nhân. Chính vì vậy mà nhà trường và khoa Sinh Vật đã phải ký giấy cam đoan không truy cứu trách nhiệm hình sự cho những ai đã vô tình gây ra những cái chết này. Sau một thời gian ngắn thì nguyên nhân dẫn đến những cái chết này đã được làm sáng tỏ. Đó là khi một sinh viên làm thí nghiệm với một loại hóa chất thì không có gì là độc hại nếu hít phải hóa chất đó nhưng nếu làm tiếp một thí nghiệm khác với một loại hóa chất khác cũng không có gì là độc hại (khi hít phải hóa chất đó), cái không may sẽ đến nếu như gặp 2 loại hóa chất nào đó mà chúng có thể phản ứng được với nhau để tạo thành một chất độc thì sẽ gây ra chết người. Sau đó người ta đã tìm ra 2 chất đó, chính vì vậy mà trong phổi của những sinh viên đó đã xẩy ra phản ứng hóa học của 2 chất hóa học này và chúng đã tạo ra một chất độc, khi đủ nhiều sẽ gây ra tử vong.

        Chắc hiện giờ trong phòng thí nghiệm của khoa Sinh Vật vẫn còn treo ảnh có hình anh ta cùng nhóm học của anh ta hồi đó. Cả khoa Sinh Vật lúc đó đều coi anh ta là ân nhân của khoa vì đã cứu cho khoa này hàng năm không còn ai bị chết nữa.

        Thầy hướng dẫn anh ta làm luận văn tốt nghiệp nói với anh K và nhiều người là lực học của anh ta thuộc loại trung bình yếu, điều này hoàn toàn đúng khi anh ta viết luận văn tốt nghiệp. Bởi vì khi anh ta đủ tiểu chuẩn để được làm Luận văn tốt nghiệp, anh ta đã ghi một đề tài trong các đề tài năm đó mà anh ta yêu thích nhưng chắc Thủ tướng Phạm Văn Đồng (hay cựu bộ trưởng Tạ Quang Bửu là thầy và là chủ nhiệm lớp chuyên sâu của anh ta) muốn có những chuyên gia giỏi về một lĩnh vực mới của đất nước lúc đó nên đã giao nhiệm vụ cho anh ta phải làm luận văn về đề tài đó. Điều này chẳng khác nào những học sinh đoạt các giải thi học sinh giỏi toán của Miền Bắc thời đó được đi du học bên các nước XHCH mà lại vinh dự được Đảng và Chính phủ xếp cho vào học các ngành nghề như Hàn, Tiện, Phay…. Chính vì vậy mà anh ta đã nản, chả thiết gì viết luận văn nên hầu như toàn chép các phần tương tự của các luận văn của các năm trước đó vào bài luận văn của mình. Và cũng chắc là năm thứ 4, anh ta được các thầy chiếu cố cho các môn ít nhất là 6 điểm để anh ta có đủ 2/3 tổng số các môn của 4 năm học để có được tiêu chuẩn làm luận văn tốt nghiệp (đây là tiêu chuẩn dành cho những người đã đi lính), nếu không đủ tiêu chuẩn thì phải thi tốt nghiệp chứ không được làm luận văn.

        Nhưng không biết vì lý do gì mà theo tin Vỉa Hè đã cho anh ta biết thầy chủ nhiệm khoa phê trong học bạ của anh ta rất tốt, trong đó có một câu xanh rờn "Mầm mống của một Thiên tài” nghe mới Khủng chứ? Chưa hết, còn thầy dạy và chủ nhiệm anh ta là một cựu bộ trưởng bộ… có lần trước mặt nhiều người trong phòng thí nghiệm đã nói trước mặt anh ta “Thầy phải nhận em làm Thầy một chữ” (lúc đó anh ta coi Thầy như là một ông già “Khốt Tô Bít” - một ông già ấm ớ). Và rồi trước khi đi xa Thầy đã nói lời cuối cùng với mọi người rằng Thầy rất tự hào đã tự tay đào tạo được 10 sinh viên ưu tú, trong đó tên của anh ta được đứng thứ 10 (?). Thật đúng là những Huyền Thoại không thể tin được….

        Chú giải: Đến giờ nghĩ lại anh ta vẫn còn run sợ trước các kỳ thi trong đời sinh viên của mình. Đáng nhẽ cuộc đời sinh viên sẽ là quãng đời thơ mộng nhất xong với anh ta thì mọi điều đã bị đảo ngược lại hoàn toàn. Nhưng cái đáng sợ nhất mà anh ta phải đương đầu lúc đó là anh ta đã phải cúi đầu chịu thua một cách nhục nhã là thừa nhận mình trở thành tên bất tài không còn khả năng học như thời cấp 3 phổ thông nữa (vì thời gian này, chỉ qua hè năm lớp 8/10 anh ta đã tự học được hết chương trình toán lớp 10/10 một cách nhẹ nhàng). Mãi tới gần đây khi đã giải mã xong các bí ẩn về bức thư của Thủ tướng Phạm Văm Đồng thì anh ta mới khôi phục lại niềm tin này, vì anh ta đã biết anh ta chỉ là nạn nhân của tên Quỷ Satan cùng đám tay chân của nó mà thôi.

        Nhưng anh ta vẫn còn mừng vì qua bao sóng gió như vậy mà thần kinh của anh ta tới nay mặc dù có chút vấn đề nhưng vẫn còn dùng được, chưa đến nỗi nào. Nghĩ lại anh ta thấy trong thời gian là sinh viên năm thứ 2 và 3, thần kinh của anh ta luôn mệt mỏi, nhức nhối,…đến mức không thể học hay nghiên cứu được gì cả, nó rất giống quãng thời gian cấp 1 và 2 khi còn bé của anh ta. Rồi anh ta khẳng định chắc chắn bọn chúng cũng đã dùng các chất độc về Thần Kinh với anh ta từ khi anh ta còn bé như vậy. Anh ta ví quãng thời gian đó hình như não của anh ta không còn các nếp nhăn nữa mà trơn tuồn tuột thì phải?

        Một bằng chứng là năm anh ta học lớp 7/10, ngoài chuyện bọn Satan này tung tin anh ta làm gián điệp cho Mỹ Thiệu như đã nói ở phần trước ra chúng còn khống chế thầy giáo dạy toán không cho anh ta 6,5 điểm trung bình của môn toán để loại anh ta không được xét lên thẳng cấp 3 mà phải qua kỳ thi tuyển chọn cho dù điểm thi tốt nghiệp cấp 2 có là giỏi đi chăng nữa (theo tiêu chuẩn lên thẳng lúc đó thì phải có học lực khá, đạo đức khá và thi tốt nghiệp cấp 2 thuộc loại khá, muốn có học lực khá thì phải có ít nhất 1 môn là toán hay văn có điểm trung bình từ 6,5). Rồi trong kỳ thi tuyển chọn lên cấp 3 bọn chúng đã dùng thuốc mê làm anh ta ngủ tổng cộng vài đợt mất ít nhất 2 tiếng trong 3 tiếng thi trong khi làm bài văn. Mặc dù tổng số điểm 2 môn thi là Toán và Văn thừa điểm vào cấp 3 lúc đó nhưng bài văn của anh ta bị điểm liệt là 1 nên không được xét vào cấp 3. Mãi sau này anh ta mới nhớ lại là bạn cùng phòng thi tên là Đ… ở xóm Trại cùng làng anh ta ở, sau khi thi xong đã mắng anh ta rằng …muốn ngủ thì về nhà mà ngủ, đến đây thi làm gì ? Rồi anh ta nhớ, quả đúng anh ta có ngủ mấy lần, chỉ biết rằng mỗi lần tỉnh lại thì thấy đầu mình nhức nhối, mệt mỏi vô cùng rồi nhìn sang bên cạnh thấy họ viết được 2… rồi tới 3 trang mà mình chưa viết xong 1 trang. Cuối cùng anh ta nhớ đã nộp bài văn mới viết được mấy dòng sang trang thứ 2, trong khi bình thường anh ta thừa sức viết 3 tới 4 trang.


        (Còn tiếp)
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      8. #28
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        7 - Kiểm nghiệm thực tế đã qua (vì phần Thất nghiệp đã viết trong các phần trước)
        ………………………………………..
        I - Dự đoán theo phép “Cân Xương Tính Số”
        (Qua đường link : http://vansu.net/can...-so-que-43.html )

        Số 4 lượng 3 chỉ

        Bẩm sanh tâm trí cực thông minh
        Lẫm liệt hiên ngang vượt bất bình
        Tài lộc sẵn dành trời đã định
        Quý nhân như có ở quanh mình”.
        ………………………………………… …………………………….


        Câu “1 - Bẩm sanh tâm trí cực thông minh” đã được kiểm nghiệm qua các câu:

        1 - “Mầm mống của một Thiên Tài” mà chính vị trưởng khoa mà thằng Bờm học đã phê trong học bạ Sinh viên của anh ta.
        2 - “Thầy phải nhận em làm thầy một chữ” mà chính cựu bộ trưởng bộ "Đại Học và Trung Học chuyên nghiệp" Tạ Quang Bửu đã nói trước mặt anh ta (thằng Bờm) và mọi người trong phòng thí nghiệm.
        3 - Cựu bộ trưởng Tạ Quang Bửu đã nhắc tên thằng Bờm trong 10 sinh viên ưu tú nhất trong cuộc đời của mình mà tự tay thầy đã đào tạo.
        4 - Thủ tướng Đức Helmut Kohl đã thất bại trong lần bầu cử thủ tướng lần thứ 5 do chính thằng Bờm đã dự đoán đúng là Thủ tướng Helmut Kohl có một tổ chức bầu cử giả, nên đã giúp Thủ tướng Gerhard Schröder thắng cử, sau đó mới tìm ra Quỹ Đen của Helmut Kohl.
        5 - Tổng thống Nga Boris Yeltsin mùa hè năm 1991 đã ra sắc lệnh "Cấm đảng Cộng Sản hoạt động và tịch thu toàn bộ tài sản của đảng Cộng Sản (Nga)" là do chính bài báo của thằng Bờm đăng trên các tờ báo của Nga lúc đó có tên "Chủ nghĩa Mác-Lênin là chủ nghĩa phản Khoa Học" (riêng điều này cần được kiểm tra lại).

        Câu "2 - Lẫm liệt hiên ngang vượt bất bình" đã được kiểm nghiệm qua các sự việc:

        1 - Mấy tên Đầu Gấu đã bị anh ta ra tay (?)
        2 - Mấy tên thầy giáo tiểu nhân, đê hèn, thô bỉ học đã cố tình hãm hại anh ta nên anh ta đã công khai tỏ ra vô cùng tức giận.
        3 - Anh ta đã nói "Tao căm thù Chủ Nghĩa Khoa Học (CS) này" vậy anh ta có sợ bị kết tội là tên Phản Động, Bán Nước hay không?
        4 - Anh ta đã nói "Mấy ....làm gì.....nghe" chả nhẽ anh ta không sợ bị loại khỏi danh sách những người được xuất khẩu lao động hay sao?
        5 - Anh ta đã nói ra điều dự đoán của mình "Thủ tướng Helmut Kohl có một tổ chức bầu cử giả" anh ta không sợ mật vụ thân ông ta trả thù hay sao?

        Câu "3 - Tài lộc sẵn dành trời đã định" câu này xin khất mọi người trả lời sau.

        Câu "4 - Quý nhân như có ở quanh mình" đã được kiểm nghiệm qua các sự việc :

        Ngay từ khi còn nhỏ (học lớp 2 hay 3 gì đó?) anh ta đã được Thủ tướng Phạm Văm Đồng biết đến như một vị cứu tinh của dân tộc nên Thủ tướng đã ra lệnh cho trùm mật vụ phải giúp đỡ và bảo vệ anh ta nhưng đáng tiếc tên Mật vụ này lại có mối thù với bố của anh ta nên mới xuất hiện "Lá Thư Căm Thù" nhằm vào anh ta như đã viết ở trên.

        Thực tế không hẳn như vậy bởi vì tên trùm mật vụ này mãi tới năm 1981 mới được làm bộ trưởng bộ... Vậy thì thời Pháp thuộc tên này còn nhỏ không thể là Mật vụ của Pháp nên chắc chắn tên này được 1 tên Mật vụ cao cấp hơn nâng đỡ, bảo vệ... Cho nên Sư phụ của tên này mới thực sự là Trùm của Trùm mật vụ được chính phòng nhì (Mật vụ Pháp) đào tạo và cài cắm trong chính quyền CS Bắc Việt lúc đó. Bằng chứng là Mật vụ Bắc Việt được cài cắm trong dinh của Tổng thống NVT luôn luôn biết Tổng thống Thiệu đã biết những bí mật trong Trung ương của Bắc Việt hồi đó trước khi nó được triển khai vào miền Nam. Nhưng chính quyền Bắc Việt lúc đó không thể phát hiện được người đó là ai. Mãi tới sau này (khoảng năm 1985 tới 1990) mới bị phát hiện bởi.... nhưng đáng tiếc tên này có quyền chức quá cao thêm hắn nắm toàn quyền sát hại ai nếu hắn muốn nên mọi cái đã như không xẩy ra... Mặc dù hắn mất chức nhưng quyền lực của hắn qua các tay chân của hắn không hề bị suy yếu. Do vậy một mặt hắn trả thù bố của anh ta thì ít nhưng muốn giết anh ta thì nhiều vì mối họa của anh ta gây ra cho hắn và tổ chức của hắn chắc chắn sẽ đáng sợ hơn nhiều so với bố của anh ta (vì có Thủ tướng Phạm Văn Đồng đứng đằng sau).

        Vậy thì chúng ta xem hắn đã muốn giết anh ta bao nhiêu lần và Thủ tướng Phạm Văn ĐồngĐại tướng Võ Nguyên Giáp (có phải là các Quý Nhân của anh ta hay không?) liệu có giúp anh ta thoát những kiếp nạn đó hay không ?

        Lần thứ nhất

        (Còn tiếp)
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      9. #29
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        Bằng chứng giúp đỡ thứ nhất

        Thực tế Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã biết và giúp đỡ anh ta từ khi anh còn học lớp 2 hay 3 gì đó như đã nói ở phần trước, nhưng đến khi anh ta bị cấp cứu trong quân đội thì sự quan tâm và bảo vệ anh ta càng tăng thêm. Bằng chứng là anh ta được điều lên Trung Đoàn bộ làm liên lạc trung đoàn ngay sau khi ra viện. Chưa dừng lại, lúc đó trung đoàn của anh ta cùng quân đội toàn tuyến biên giới phía bắc chuyển sang trực chiến chuẩn bị chiến đấu chống quân Tầu xâm lược. Lúc đó Đại tướng Võ Nguyên Giáp cùng bộ tư lệnh lên Tây Bắc kiểm tra biên giới có qua tỉnh đội Sơn La bằng 3 máy bay trực thăng. Khi 3 trực thăng bay qua sân bay Nà Sản (nơi trung đoàn của anh ta đóng quân) sau đó thấy 1 chiếc trực thăng quay lại đỗ xuống sân bay Nà Sản. Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã gặp vài người chỉ huy ở sân bay và trung đoàn của anh ta, trong đó có 1 người bạn cùng đơn vị anh ta đã được điều nên trung đoàn bộ giống anh ta nhưng làm trong phòng bảo mật. Gần đây anh ta nghĩ lại thấy hóa ra anh bạn này rủ anh ta cùng ra sân bay gặp Đại tướng là có mục đích từ trước nhưng đáng tiếc lúc đó anh bạn này lại nói với anh ta rằng nhiều người biết sẽ ra đón Đại tướng thì làm sao có thể tin được? Vì hành trình đi lại, nhất là những người cần gặp rất bí mật và rất ít người biết.

        Nếu anh ta ra gặp được Đại tướng lúc đó thì chắc rằng sau đó anh ta sẽ nhận được quyết định điều về bộ tư lệnh (ở Hà Nội) chăng?

        Điều này có thể coi là lần thứ nhất giúp đỡ anh ta của Đại tướng đã không được như ý. Sau đó không biết vì vô tình hay cố tình mà một tên vệ binh trong tiểu đội bảo vệ trung đoàn bộ đã bắn anh ta 2 lần nhưng may mắn cả 2 lần đạn đều không nổ.

        Lần thứ nhất một tay vệ binh người Đông Anh đã thách anh ta nhẩy qua Barie chặn người và xe từ bên ngoài vào trung đoàn bộ ngay phòng trực chiến mà anh ta làm việc. Anh ta thấy làm lạ vì Barie chỉ cao 70 đến 80 cm thì chả cần phải lấy đà mọi người vẫn có thể nhẩy qua dễ dàng. Bị thách thức mấy lần anh ta đứng định nhẩy qua thì tên vệ binh người dân tộc đang đứng canh trong chòi nói rằng nếu nhẩy qua tôi sẽ bắn, rồi hắn lên đạn. Anh ta tưởng chỉ dọa thôi vì toàn là người quen lại là cùng chiến hữu… Tên vệ binh người Đông Anh lại khích anh ta thêm “Thì cứ thử nhẩy xem có qua không” và thế là anh ta nhún người tại chỗ nhẩy qua, lúc đó tên vệ binh liền bóp cò luôn có khiếp không, rất may là đạn không nổ.

        Lần thứ hai vào một đêm khoảng 21 đến 22 giờ, thủ trưởng trực chiến bảo anh ta xuống đại đội M gọi đại đội phó lên cần gặp. Vì trung đoàn bộ đóng trên đỉnh đồi nên xuống đại đội M chỉ cần theo đường mòn xuống tới chân quả đồi này là đến ngay. Anh ta đang lưỡng lự thì thiếu tá chỉ huy phó trung đoàn đến hỏi anh ta đi đâu, anh ta trả lời thì thủ trưởng nói cho anh ta biết mật khẩu hỏi và mật khẩu trả lời. Nhưng sau đó anh ta lại không đi theo đường mòn mà quay lại đi theo đường chính vòng thúng xa hơn chút ít (đỡ phải phiền phức vì Mật Khẩu). Đến đại đội M không gặp được đại đội phó vì… Khi đó anh ta mới cảm thấy khó hiểu vì điện thoại nối từ trung đoàn bộ đến các đại đội luôn luôn thông xuốt thì cần gì phải bắt anh ta đi cơ chứ? Anh ta cảm thấy nản, khó chịu... khi nhìn lên thấy trung đoàn bộ chỉ xa vài trăm mét theo đường mòn nên anh ta về theo đường mòn. Giữa đường về có một kho đạn nhỏ của trung đoàn anh ta nghe thấy tên vệ binh lần trước bắn anh ta hỏi mật khẩu… anh ta trả lời tôi là liên lạc trung đoàn quên trả lời bằng Mật Khẩu thế là lần thứ 2 tên này bóp cò nhưng đạn lại không nổ. Anh ta vẫn cứ leo dốc đi tiếp coi như không có chuyện gì xẩy ra. Đến gần hết dốc là đất trung đoàn bộ thì thiếu tá lúc trước ra hỏi anh ta Mật Khẩu. Anh ta lại trả lời tôi là liên lạc trung đoàn. Thấy vậy thiếu tá hỏi có phải Y không. Anh ta trả lời phải, thiếu ta hỏi tại sao không trả lời Mật Khẩu. Anh ta trả lời quên mất rồi…mặc dù trong tay thiếu tá vẫn đang cầm khẩu k54 (súng lục) nhưng không bắn.

        Một thời gian ngắn sau kho đạn này bị nổ do 1 tay vệ binh trung đoàn gác kho đạn gây ra (bởi sơ ý do đun nấu hay sởi ấm gì đó?). Anh ta thấy tên bắn anh ta vắng mặt sau đó, khi hỏi thì thấy mấy tên vệ binh trả lời nó đang nghỉ phép...

        Lần thứ ba cũng vào ban đêm khoảng 20 đến 21 giờ anh ta lại được thủ trưởng trực chiến (thường là các đại đội trưởng hay phó ở các đại đội lên thay phiên nhau trực chiến trên trung đoàn bộ) bảo đến phòng gì đó vẫn thuộc trung đoàn bộ gọi người tên F đang họp ở đó lên đây gặp ngay. Anh ta đi đến nhà đó thì người bảo vệ bên ngoài bắt anh ta đứng lại và hỏi Mật khẩu nhưng anh ta không biết chỉ trả lời là thủ trưởng trực chiến muốn gặp người tên F mà thôi. Người bảo vệ này lại hỏi Mật khẩu nhưng anh ta không biết mật khẩu trả lời mà vẫn đi tiếp thì một tiếng súng vang nên nhưng bắn lên trời do một người khác bất ngờ nắm tay của tên bắn này đưa súng lên trời.

        Sau này anh ta biết rằng bên Công An (Cục 5) luôn luôn cài cắm các tay chân mật vụ của mình sang bên Quân đội, ngược lại bên Quân đội (Cục 2) cũng vậy nên mới có mấy lần bóp cò (tức tay chân của tên Quỷ Satan đã cài cắm trong trung đoàn bộ của anh ta). Điều này chắc chắn Thủ tướng và Đại tướng đều biết nhưng Đại tướng đã chịu bó tay vì không có lý do để điều động anh ta về HN thì dĩ nhiên phải đến Thủ tướng ra tay mà thôi. Trong thời gian sau đó mấy tay vệ binh này có cho anh ta biết trung đoàn bộ có nhận được thư của Thủ tướng Phạm Văn Đồng (thư gửi riêng cho cán bộ trung đoàn không phải bản sao thư Thủ tướng viết cho anh ta). Anh ta chỉ biết vậy không hỏi lá thư đó có nội dung như thế nào?

        Bởi vì chỉ có lá thư này của Thủ tướng thì bất kỳ ai ở trung đoàn bộ đều biết phải bảo vệ anh ta nên sẽ tránh được những người nhận được lệnh bắn anh ta như 3 lần vừa kể trên.

        Những điều này có đủ chứng minh Thủ tướng và Đại tướng là các Quý Nhân của thằng Bờm hay chưa?

        Nếu vẫn chưa đủ thì thêm bằng chứng:

        Thằng Bờm xuất ngũ sau đúng 18 tháng trong quân đội, đó là thời gian ít nhất xuất ngũ với lý do Yếu Sức Khỏe và anh ta xuất ngũ với câu phát ngôn nổi tiếng “Tao Căm Thù chủ nghĩa Khoa Học này”. Khi về nhà anh ta không quên nộp lý lịch Đoàn viên cho bí thư Đoàn nhà máy Đại Tu ... nhưng không hề sinh hoạt Đoàn ở đây 1 buổi nào cả mặc dù mẹ anh ta đã truyền lời Khiển Trách của bí thư chi đoàn ở đó cho anh ta. Chắc là mọi người ở đây biết anh ta về chỉ chờ mấy tháng nữa để nhập học Đại học nên không làm to chuyện.

        Vào đại học anh ta vẫn vậy, không sinh hoạt Đoàn buổi nào cả mặc dù anh ta đang ở nội trú tại trường. Anh B… là bí thư Đoàn của lớp anh ta năm thứ nhất đã cảnh cáo anh ta nếu không sinh hoạt Đoàn nữa sẽ đệ đơn nên Đoàn trường khai trừ Đoàn của anh ta. Vậy mà anh ta đều bỏ ngoài tai coi như không nghe thấy gì cả. Chắc lúc đó anh ta quá Ngán với Chủ Nghĩa này quá rồi nên Bất Cần Đời thì phải?

        Không biết anhta có nghĩ đến chuyện lúc đó khi đã bị khai trừ khỏi Đoàn thì anh ta sẽ bị kết tội là Phản Động hay Phản Quốc hay không? Khi đã bị kết tội như vậy thì anh ta sẽ bị đuổi ra khỏi trường đại học ngay lập tức.

        Theo tôi thì chắc anh ta không nghĩ đến mức như vậy vì mục đích vào Đại Học là ước mơ của cuộc đời anh ta. Vậy thì chả nhẽ đợi đến khi bị kết tội và bị đuổi ra khỏi trường Đại Học thì anh ta mới biết hay sao?

        Trước tình hình thằng Bờm tự đi đến Bên Bờ Vực Thẳm này thì chỉ có Thủ tướng và Đại tướng nếu là Quý Nhân của anh ta mới có thể cứu anh ta thoát khỏi Cửa Tử này mà thôi.

        Bằng chứng chứng minh là vào một buổi chiều anh ta đang ngồi tự học trong giảng đường của lớp anh ta thì anh B bí thư chi Đoàn lớp anh ta vào gặp anh ta và cho biết em trai anh ta đến đang đợi ở phòng ký túc xá của anh ta. Anh ta nghĩ lạ thật sao không lên đây mà phải bắt anh ta xuống (vì em anh ta đang học năm thứ 2 cùng khoa anh ta thì lạ gì các giảng đường – phòng học - ở đây)? Nhưng anh ta vẫn vội vàng đi xuống nghĩ lại chắc có việc gì đó quan trọng đây.

        Vừa bước xuống mấy bậc thang xuống sân trước cửa chính ngôi trường, anh ta thấy một chiếc xe Comangca cùng mấy người lính đang đứng bên cạnh. Anh ta thản nhiên đi qua thì bất ngờ một người lính chặn anh ta lại và một người lính già quân hàm có 4 sao (Đại tướng) hỏi anh ta đồng chí có phải Bộ đội hay không (vì anh ta vẫn còn mặc quần áo Lính)? Thấy làm lạ, anh ta không trả lời vội rẽ hướng khác để đi qua. Đi được khoảng 50m lại có một người lính khác chặn anh ta lại và nói Đại tướng Võ Nguyên Giáp đấy và đẩy anh ta quay lại. Anh ta quay lại đi được chừng 15 đến 20m thì lại quay lại đi về phòng ký túc xá của mình nhưng không thấy em trai của anh ta đâu cả. Thế là anh ta lại quay lên giảng đường ngồi tự học tiếp.

        Mãi gần đây ngồi nghĩ lại anh ta mới hiểu ra rằng Thủ tướng và Đại tướng muốn giúp anh ta thì dĩ nhiên phải tháo nút thắt từ tay người buộc nút thắt chính là tay bí thư chi Đoàn lớp anh ta. Bởi vì khi anh B bí thư chi Đoàn không còn đưa thư lên Đoàn trường để khai trừ anh ta thì mọi chuyện là xong. Nếu chỉ có như vậy thì bí thư chi Đoàn này mặc dù đã gặp Đại tướng nhưng chưa thể qua được tên Quỷ Satan (vì bí thư chi Đoàn này không còn trong Quân đội nên bị khống chế bởi bộ Công An – tức tên Quỷ Satan). Muốn qua được tên Quỷ Satan thì Đại tướng phải có thư viết riêng cho bí thư chi Đoàn này có nội dung “Sinh viên...Y (tên của thằng Bờm) không cần phải sinh hoạt Đoàn để tập trung thời gian cho học văn hóa và nghiên cứu cải tổ nên kinh tế chết đói này”. Với nội dung này thì đến bố tên Quỷ Satan này nếu sống lại cũng phải chịu thua.

        Ngoài Thủ tướng và Đại tướng ra thì liệu còn ai có thể giúp thằng Bờm qua được Cửa Ải này hay không?
        thay đổi nội dung bởi: VULONG, 30-01-24 lúc 19:10
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      Trang 3/3 đầuđầu 123

      Quuyền Hạn Của Bạn

      • Bạn không thể gửi đề tài mới
      • Bạn không thể gửi trả lời
      • Bạn không thể gửi đính kèm
      • Bạn không thể sửa bài viết của mình
      •