Tên đăng nhập:
Bạn đã có tài khoản chưa?
Quên mật khẩu?
  • Đăng nhập / Ghi danh

    kết quả từ 1 tới 10 trên 29

      Threaded View

      1. #29
        Tham gia ngày
        Jan 2011
        Đến từ
        Germany
        Bài gửi
        789
        Cảm ơn
        2
        Được cảm ơn: 643 lần
        trong 390 bài viết

        Default

        Bằng chứng giúp đỡ thứ nhất

        Thực tế Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã biết và giúp đỡ anh ta từ khi anh còn học lớp 2 hay 3 gì đó như đã nói ở phần trước, nhưng đến khi anh ta bị cấp cứu trong quân đội thì sự quan tâm và bảo vệ anh ta càng tăng thêm. Bằng chứng là anh ta được điều lên Trung Đoàn bộ làm liên lạc trung đoàn ngay sau khi ra viện. Chưa dừng lại, lúc đó trung đoàn của anh ta cùng quân đội toàn tuyến biên giới phía bắc chuyển sang trực chiến chuẩn bị chiến đấu chống quân Tầu xâm lược. Lúc đó Đại tướng Võ Nguyên Giáp cùng bộ tư lệnh lên Tây Bắc kiểm tra biên giới có qua tỉnh đội Sơn La bằng 3 máy bay trực thăng. Khi 3 trực thăng bay qua sân bay Nà Sản (nơi trung đoàn của anh ta đóng quân) sau đó thấy 1 chiếc trực thăng quay lại đỗ xuống sân bay Nà Sản. Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã gặp vài người chỉ huy ở sân bay và trung đoàn của anh ta, trong đó có 1 người bạn cùng đơn vị anh ta đã được điều nên trung đoàn bộ giống anh ta nhưng làm trong phòng bảo mật. Gần đây anh ta nghĩ lại thấy hóa ra anh bạn này rủ anh ta cùng ra sân bay gặp Đại tướng là có mục đích từ trước nhưng đáng tiếc lúc đó anh bạn này lại nói với anh ta rằng nhiều người biết sẽ ra đón Đại tướng thì làm sao có thể tin được? Vì hành trình đi lại, nhất là những người cần gặp rất bí mật và rất ít người biết.

        Nếu anh ta ra gặp được Đại tướng lúc đó thì chắc rằng sau đó anh ta sẽ nhận được quyết định điều về bộ tư lệnh (ở Hà Nội) chăng?

        Điều này có thể coi là lần thứ nhất giúp đỡ anh ta của Đại tướng đã không được như ý. Sau đó không biết vì vô tình hay cố tình mà một tên vệ binh trong tiểu đội bảo vệ trung đoàn bộ đã bắn anh ta 2 lần nhưng may mắn cả 2 lần đạn đều không nổ.

        Lần thứ nhất một tay vệ binh người Đông Anh đã thách anh ta nhẩy qua Barie chặn người và xe từ bên ngoài vào trung đoàn bộ ngay phòng trực chiến mà anh ta làm việc. Anh ta thấy làm lạ vì Barie chỉ cao 70 đến 80 cm thì chả cần phải lấy đà mọi người vẫn có thể nhẩy qua dễ dàng. Bị thách thức mấy lần anh ta đứng định nhẩy qua thì tên vệ binh người dân tộc đang đứng canh trong chòi nói rằng nếu nhẩy qua tôi sẽ bắn, rồi hắn lên đạn. Anh ta tưởng chỉ dọa thôi vì toàn là người quen lại là cùng chiến hữu… Tên vệ binh người Đông Anh lại khích anh ta thêm “Thì cứ thử nhẩy xem có qua không” và thế là anh ta nhún người tại chỗ nhẩy qua, lúc đó tên vệ binh liền bóp cò luôn có khiếp không, rất may là đạn không nổ.

        Lần thứ hai vào một đêm khoảng 21 đến 22 giờ, thủ trưởng trực chiến bảo anh ta xuống đại đội M gọi đại đội phó lên cần gặp. Vì trung đoàn bộ đóng trên đỉnh đồi nên xuống đại đội M chỉ cần theo đường mòn xuống tới chân quả đồi này là đến ngay. Anh ta đang lưỡng lự thì thiếu tá chỉ huy phó trung đoàn đến hỏi anh ta đi đâu, anh ta trả lời thì thủ trưởng nói cho anh ta biết mật khẩu hỏi và mật khẩu trả lời. Nhưng sau đó anh ta lại không đi theo đường mòn mà quay lại đi theo đường chính vòng thúng xa hơn chút ít (đỡ phải phiền phức vì Mật Khẩu). Đến đại đội M không gặp được đại đội phó vì… Khi đó anh ta mới cảm thấy khó hiểu vì điện thoại nối từ trung đoàn bộ đến các đại đội luôn luôn thông xuốt thì cần gì phải bắt anh ta đi cơ chứ? Anh ta cảm thấy nản, khó chịu... khi nhìn lên thấy trung đoàn bộ chỉ xa vài trăm mét theo đường mòn nên anh ta về theo đường mòn. Giữa đường về có một kho đạn nhỏ của trung đoàn anh ta nghe thấy tên vệ binh lần trước bắn anh ta hỏi mật khẩu… anh ta trả lời tôi là liên lạc trung đoàn quên trả lời bằng Mật Khẩu thế là lần thứ 2 tên này bóp cò nhưng đạn lại không nổ. Anh ta vẫn cứ leo dốc đi tiếp coi như không có chuyện gì xẩy ra. Đến gần hết dốc là đất trung đoàn bộ thì thiếu tá lúc trước ra hỏi anh ta Mật Khẩu. Anh ta lại trả lời tôi là liên lạc trung đoàn. Thấy vậy thiếu tá hỏi có phải Y không. Anh ta trả lời phải, thiếu ta hỏi tại sao không trả lời Mật Khẩu. Anh ta trả lời quên mất rồi…mặc dù trong tay thiếu tá vẫn đang cầm khẩu k54 (súng lục) nhưng không bắn.

        Một thời gian ngắn sau kho đạn này bị nổ do 1 tay vệ binh trung đoàn gác kho đạn gây ra (bởi sơ ý do đun nấu hay sởi ấm gì đó?). Anh ta thấy tên bắn anh ta vắng mặt sau đó, khi hỏi thì thấy mấy tên vệ binh trả lời nó đang nghỉ phép...

        Lần thứ ba cũng vào ban đêm khoảng 20 đến 21 giờ anh ta lại được thủ trưởng trực chiến (thường là các đại đội trưởng hay phó ở các đại đội lên thay phiên nhau trực chiến trên trung đoàn bộ) bảo đến phòng gì đó vẫn thuộc trung đoàn bộ gọi người tên F đang họp ở đó lên đây gặp ngay. Anh ta đi đến nhà đó thì người bảo vệ bên ngoài bắt anh ta đứng lại và hỏi Mật khẩu nhưng anh ta không biết chỉ trả lời là thủ trưởng trực chiến muốn gặp người tên F mà thôi. Người bảo vệ này lại hỏi Mật khẩu nhưng anh ta không biết mật khẩu trả lời mà vẫn đi tiếp thì một tiếng súng vang nên nhưng bắn lên trời do một người khác bất ngờ nắm tay của tên bắn này đưa súng lên trời.

        Sau này anh ta biết rằng bên Công An (Cục 5) luôn luôn cài cắm các tay chân mật vụ của mình sang bên Quân đội, ngược lại bên Quân đội (Cục 2) cũng vậy nên mới có mấy lần bóp cò (tức tay chân của tên Quỷ Satan đã cài cắm trong trung đoàn bộ của anh ta). Điều này chắc chắn Thủ tướng và Đại tướng đều biết nhưng Đại tướng đã chịu bó tay vì không có lý do để điều động anh ta về HN thì dĩ nhiên phải đến Thủ tướng ra tay mà thôi. Trong thời gian sau đó mấy tay vệ binh này có cho anh ta biết trung đoàn bộ có nhận được thư của Thủ tướng Phạm Văn Đồng (thư gửi riêng cho cán bộ trung đoàn không phải bản sao thư Thủ tướng viết cho anh ta). Anh ta chỉ biết vậy không hỏi lá thư đó có nội dung như thế nào?

        Bởi vì chỉ có lá thư này của Thủ tướng thì bất kỳ ai ở trung đoàn bộ đều biết phải bảo vệ anh ta nên sẽ tránh được những người nhận được lệnh bắn anh ta như 3 lần vừa kể trên.

        Những điều này có đủ chứng minh Thủ tướng và Đại tướng là các Quý Nhân của thằng Bờm hay chưa?

        Nếu vẫn chưa đủ thì thêm bằng chứng:

        Thằng Bờm xuất ngũ sau đúng 18 tháng trong quân đội, đó là thời gian ít nhất xuất ngũ với lý do Yếu Sức Khỏe và anh ta xuất ngũ với câu phát ngôn nổi tiếng “Tao Căm Thù chủ nghĩa Khoa Học này”. Khi về nhà anh ta không quên nộp lý lịch Đoàn viên cho bí thư Đoàn nhà máy Đại Tu ... nhưng không hề sinh hoạt Đoàn ở đây 1 buổi nào cả mặc dù mẹ anh ta đã truyền lời Khiển Trách của bí thư chi đoàn ở đó cho anh ta. Chắc là mọi người ở đây biết anh ta về chỉ chờ mấy tháng nữa để nhập học Đại học nên không làm to chuyện.

        Vào đại học anh ta vẫn vậy, không sinh hoạt Đoàn buổi nào cả mặc dù anh ta đang ở nội trú tại trường. Anh B… là bí thư Đoàn của lớp anh ta năm thứ nhất đã cảnh cáo anh ta nếu không sinh hoạt Đoàn nữa sẽ đệ đơn nên Đoàn trường khai trừ Đoàn của anh ta. Vậy mà anh ta đều bỏ ngoài tai coi như không nghe thấy gì cả. Chắc lúc đó anh ta quá Ngán với Chủ Nghĩa này quá rồi nên Bất Cần Đời thì phải?

        Không biết anhta có nghĩ đến chuyện lúc đó khi đã bị khai trừ khỏi Đoàn thì anh ta sẽ bị kết tội là Phản Động hay Phản Quốc hay không? Khi đã bị kết tội như vậy thì anh ta sẽ bị đuổi ra khỏi trường đại học ngay lập tức.

        Theo tôi thì chắc anh ta không nghĩ đến mức như vậy vì mục đích vào Đại Học là ước mơ của cuộc đời anh ta. Vậy thì chả nhẽ đợi đến khi bị kết tội và bị đuổi ra khỏi trường Đại Học thì anh ta mới biết hay sao?

        Trước tình hình thằng Bờm tự đi đến Bên Bờ Vực Thẳm này thì chỉ có Thủ tướng và Đại tướng nếu là Quý Nhân của anh ta mới có thể cứu anh ta thoát khỏi Cửa Tử này mà thôi.

        Bằng chứng chứng minh là vào một buổi chiều anh ta đang ngồi tự học trong giảng đường của lớp anh ta thì anh B bí thư chi Đoàn lớp anh ta vào gặp anh ta và cho biết em trai anh ta đến đang đợi ở phòng ký túc xá của anh ta. Anh ta nghĩ lạ thật sao không lên đây mà phải bắt anh ta xuống (vì em anh ta đang học năm thứ 2 cùng khoa anh ta thì lạ gì các giảng đường – phòng học - ở đây)? Nhưng anh ta vẫn vội vàng đi xuống nghĩ lại chắc có việc gì đó quan trọng đây.

        Vừa bước xuống mấy bậc thang xuống sân trước cửa chính ngôi trường, anh ta thấy một chiếc xe Comangca cùng mấy người lính đang đứng bên cạnh. Anh ta thản nhiên đi qua thì bất ngờ một người lính chặn anh ta lại và một người lính già quân hàm có 4 sao (Đại tướng) hỏi anh ta đồng chí có phải Bộ đội hay không (vì anh ta vẫn còn mặc quần áo Lính)? Thấy làm lạ, anh ta không trả lời vội rẽ hướng khác để đi qua. Đi được khoảng 50m lại có một người lính khác chặn anh ta lại và nói Đại tướng Võ Nguyên Giáp đấy và đẩy anh ta quay lại. Anh ta quay lại đi được chừng 15 đến 20m thì lại quay lại đi về phòng ký túc xá của mình nhưng không thấy em trai của anh ta đâu cả. Thế là anh ta lại quay lên giảng đường ngồi tự học tiếp.

        Mãi gần đây ngồi nghĩ lại anh ta mới hiểu ra rằng Thủ tướng và Đại tướng muốn giúp anh ta thì dĩ nhiên phải tháo nút thắt từ tay người buộc nút thắt chính là tay bí thư chi Đoàn lớp anh ta. Bởi vì khi anh B bí thư chi Đoàn không còn đưa thư lên Đoàn trường để khai trừ anh ta thì mọi chuyện là xong. Nếu chỉ có như vậy thì bí thư chi Đoàn này mặc dù đã gặp Đại tướng nhưng chưa thể qua được tên Quỷ Satan (vì bí thư chi Đoàn này không còn trong Quân đội nên bị khống chế bởi bộ Công An – tức tên Quỷ Satan). Muốn qua được tên Quỷ Satan thì Đại tướng phải có thư viết riêng cho bí thư chi Đoàn này có nội dung “Sinh viên...Y (tên của thằng Bờm) không cần phải sinh hoạt Đoàn để tập trung thời gian cho học văn hóa và nghiên cứu cải tổ nên kinh tế chết đói này”. Với nội dung này thì đến bố tên Quỷ Satan này nếu sống lại cũng phải chịu thua.

        Ngoài Thủ tướng và Đại tướng ra thì liệu còn ai có thể giúp thằng Bờm qua được Cửa Ải này hay không?
        thay đổi nội dung bởi: VULONG, 30-01-24 lúc 19:10
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      Quuyền Hạn Của Bạn

      • Bạn không thể gửi đề tài mới
      • Bạn không thể gửi trả lời
      • Bạn không thể gửi đính kèm
      • Bạn không thể sửa bài viết của mình
      •