-
23-02-11, 11:17 #181
Thơ ngày 8-3
Sắp đến ngày 8 tháng 3
Chị em phụ nữ đi ra đi vào
Trên tay cầm củ su hào
Miệng thì lẩm bẩm nên xào hay kho.
Hôm nay mùng 8 tháng 3
chị em phụ nữ vênh vang ra vào
Nam nhi kính cẩn cúi chào
Chị em phụ nữ ra vào vênh vang...
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Giá hoa thì đắt, giá quà thì cao
Tiền lương chẳng được là bao
Thù lao, tiền thưởng chẳng trao lễ này.
Lễ này ai nghĩ cũng hay,
Đây là dịp để giải bày khó khăn...
Ai đem quà cáp kềng càng,
Riêng tôi dâng tặng các nàng bài thơ
Hoa hồng mấy bữa héo rồi
Còn thơ mãi mãi tuyệt vời là thơ
Hôm nay mồng 8 tháng 3
Chị em hừng hực đi ra đi vào
Anh em trong bếp phều phào
Bây giờ em muốn anh vào hay ra
Chị em tủm tỉm xuýt xoa
Em thì chẳng thích anh ra tí nào
Anh em khí thế dâng trào
Vứt ngay chén đĩa ào ào xông vô
Mây vờn, chớp giật, hô hô
Giường nghiêng chõng ngã anh mô cũng đừ
Bỗng nhiên trời đất tối mừ
Anh em ai cũng ngất ngư phờ phà
Chị em tức tối kêu la
Trời ơi biết thế cưới ba thằng chồng…
Hôm sau ngày chín tháng ba.
Chị em quen thói đi ra đi vào.
Mấy anh không gật đầu chào.
Chị em phụ nữ đi vào không ra.
Sang ngày mùng 9 tháng 3
chị em phụ nữ vênh vang ra vào
Nam nhi chẳng cúi, chẳng chào
Chị em..tiu nghỉu đi vào đi ra...
HVQ suu tamChào mừng bạn đến với huyền không lý số
-
-
21-03-11, 00:49 #182
bài tình yêu cho nguyễn
1.
lên rừng gặp nắng hỏi thăm
thấy tôi ngôn ngữ đăm đăm nỗi buồn
nắng rơi sợi nắng điên cuồng
tôi rơi nỗi nhớ vào nguồn lợi em
2.
xuống thành phố tạp chủng người
thấy cây cột điện ở đời với tôi
con chim thị trấn ghé chơi
nhìn tôi cúi xuống lượm đời tôi lên
3.
trong lòng còn một mũi tên
tôi ngồi tẩm độc bắn hồn vía em
tại con mắt trổ mây đen
ngón tay con gái đụng mềm tương lai
4.
gối tay ngủ giấc đầm đầm
tôi xưa ăn ở với trăm đàn bà
nụ hoa hồng đỏ đậm đà
con sâu nhan sắc nhớ nhà mênh mông
5.
bốn bề vôi trắng lặng thinh
tôi ngồi đối chiếu tình hình trên tay
một chân đứng chạm hàng ngày
một chân mệt nhọc ướt đầy giòng sông
6.
trở lui con ngựa màu hồng
chấn song nguyền rủa, bằng lòng vuốt ve
cái ngông cuồng cánh tay che
để em nuốt trộng chuyến xe nhập hồn
7.
vội vàng trang tri nước da
cấm em nghỉ mệt thật là tủi thân
nụ hoa trên ngực ân cần
nụ tôi hôn xuống có lần đứt hơi
8.
mũi dao nhọn hoắc cuộc đời
đắn đo cắm xuống màn trời nghe em
khó vì phải khóc, nửa đêm
ngón tay dẫm xuống êm đềm thói quen
Vân Từ
1988Not everything that counts can be counted, and not everything that can be counted counts.
Albert Einstein
-
-
21-03-11, 02:23 #183
tài sản lương tâm
1.
khi trở lại kiếm con tim thành phố
mặt đất màu xanh và trí nhớ rất gần
và nụ hôn và nhu cầu của biển
biển mặn vô cùng, biển chảy máu hoài nghi
tôi phú quý những thơ ngây còn sống sót
rơi xuống hải hồ tiếng khóc nhỏ tượng trưng
hạnh phúc ở đây, trên bàn tay có màu son cụ thể
khi rời nhau ra là hoang phế trong lòng
tôi vẫn sống nhưng cứ tưởng mình đã chết
núi mọc trên đầu và biển động dưới chân
mình sống gần nhau trong chế độ khắt nghiệt
mưa khởi tự nguồn chảy biệt tích thương yêu
mưa sẽ rớt trên đồi tương lai tỉ mỉ
chút hận thù viết ra ngoài trí nhớ để lưu danh
em ở đây có thấy màu xanh của con Rắn rực rỡ
phản phúc về đây và hùng dũng trái tim này
mùa nắng Houston trời mưa hùng dũng
ký ức bay lên trời nổ bong bóng tương lai
có ly cafe đen thèm điếu thuốc hút cho kiệt sức
họ nguyễn đi về đắm đuối nụ hôn
cuộc chiến đấu của tôi đã kiệt sức ngôn ngữ
mặt đất hào hoa ân xá con người
còn lại một mình, tôi lái xe chạy hết tốc lực vào trí nhớ
điểm khởi hành là bàn tay đầy nhẫn kim cương
tôi lộng hành bước vào mộng mỵ cho em sung sướng
có tiếng người la đứt rất nhẹ hư không
thân thể em người ta giảng rất kỷ ở trường đại học
không có chỗ hưởng dâm, không có chỗ bạo hành
không có chỗ làm đồ trang sức
chỉ có chỗ này nhường nhịn lương tâm
(tự ý đục bỏ)
2.
trinh tiết em bị chiếm đoạt bằng súng đạn viện trợ
đêm rất dài trước ngực sau lưng
gã thất phu diễn trò xách động
con tim yếu hèn cháy máu đỏ tươi
tôi hành quyết tiếng cười thành phố
mặt trăng ngọc ngà lấp hết biển đông
em đi đứng trong ngoại ô trí tưởng
câu chuyện ân tình thanh toán sạch trơn
mưa trịnh trọng bay, bay ngoài dĩ vãng
ngọn cỏ sau vườn thất hẹn trổ hoa
tôi bi thảm kiếm tìm nơi ẩn trú
mọi vật rả rời khép hết nửa đêm
mang hơi thở về giữa rừng tóc rối
khóc giùm tôi cho hết mọi thơ ngây
em mãnh liệt bàn tay đói rách
biển chập chùng hất hủi xa xôi
3.
em biết không có những đêm dài đại loạn
ngọn đèn treo trên bia mộ không gian
thân thế tôi là chỗ quê hương cùng khốn
thành ra tội con người, thành vất vả hôn nhân
đối diện bàn tay, đối diện kẻ điều hành hạnh phúc
tra khảo tận cùng lý lịch việt nam
tôi là thằng trôi sông lạc chợ
bị kể tội làm người sinh trưởng với quê hương
em rộng lượng thu thời gian về một góc tối
đêm rớt trên đầu trọng lượng ngàn cân
thể tích nụ hôn rất ngoài trí tưởng
em đứng giữa cuộc tình và những người chạy trốn việt nam
nguyễn sẽ đi và về và nhân danh tất cả
và giòng sông từ nguồn tươm tất phù sa
khởi hành từ chiến tranh và đi về di tản
và em và tôi và nhân loại đui mù
4.
hoa dạ lý đêm nay thơm mùi chính xác
em mặc áo hồng lợi hại lắm nghe em
trời cho không đôi mắt mùa thu thịnh vượng
tôi thừa hành viết lịch sử nụ hôn
Vân Từ
mùa hè 1988thay đổi nội dung bởi: vân từ, 21-03-11 lúc 06:04
Not everything that counts can be counted, and not everything that can be counted counts.
Albert Einstein
-
-
21-03-11, 07:27 #184
tâm linh một người chết
1.
tôi trở về như cơn mưa lớn
câu chuyện đời xưa còn mới trong lòng
những bản tình ca trong đầu đầm ấm
như một gia tài giòng suối sơ sanh
lần đứng ngó tay chân bờ biển
nhìn phái đoàn người lục soát cơn mưa
em bảo tôi ráng quên trí nhớ
trí nhớ hiện hồn xử tử tương lai
em bảo tôi giòng sông nín thở
thời cuộc qua ngày thị trấn biển héo hon
tôi choàng tay ôm nỗi buồn chân thật
mời em về cai trị nhiệt đới tôi
2.
em nằm nghỉ trên thù nghịch tình cảm
tôi một đời sau chưa chắc đã quên
tôi một đời sau
nơi mỗi lần đứng ngó
nơi mỗi lần đi ngang qua
nơi mỗi lần một mình đến hỏi
tại sao?
đứng hỏi tại sao?
đứng hàng giờ, đứng hàng thế kỷ
đứng thấy mặt trăng, đứng thấy mặt trời
vì sao hở em?
ở bốn phía linh hồn
bị đánh đập tàn nhẫn
trí nhớ xuất mồ hôi
mẹ ở saigon mấy năm qua khóc mù con mắt
tôi trốn về đây
nơi em chảy nước mắt sung sướng
tôi nói về những thành phố âu châu
tôi nói chuyện cổ tích phương đông
nói hết những lộng hành dĩ vãng
mẹ ở saigon đã gần 10 năm rồi còn khóc
còn tôi đã gần 10 năm
chỉ là một sự có mặt như sự có mặt của loài súc sinh
chiều nhờ em ra phố mua băng nhạc vietnamese rock-n-roll gởi về cho mẹ hiểu
như em đã thấy đó
hầu như mỗi ngày
phong cảnh bên ngoài
làm cảnh trí đầy màu sắc
nơi tôi tự hóa trang để cười lộng lẫy
như một gã thất phu
trong thành phố văn minh man mọi
đang cười hèn mọn
và giới thiệu em trước mặt đám đông
rằng tiếng kèn đã thổi
rằng nhạc chín mùi
đủ mọi thứ
vào thế giới em...
có phải em đang ngồi khóc thành thật
như tôi nửa đêm
bất ngờ vỡ im lặng
hãy ngợi ca nghe em
ngôn ngữ của tiếng khóc
để một thứ đàn ông được sung sướng
những phạm tội cá nhân
của chim ăn sâu ăn lúa
và hót
tâm linh một khúc ca cho người chết
nằm im trước mũi kiếm sỉ vã
lặng thinh để ngôn ngữ ngắt véo
xưa nay là như vậy
tôi trở thành một kẻ hèn mọn
dự phần vào những quan trọng tâm linh
một khuôn khổ hạnh phúc
được trình chiếu trên màn bạc thực tế
ở tiếng chối từ của đồng loại
rất yếu ớt và cô đơn
làm sao em nghe thấy
từ nơi đây một tín hiệu hoài vọng
một tức tưởi chết bóng loáng
xiêm áop cất tiếng khóc
trên bàn tay phù thủy ở xa
như là Hollywood
như là biển
như là việt nam
ở chỗ này của saigon trái tim đập
tôi thức dậy nửa đêm
hiện nguyên hình dĩ vãng
lời nói buộc tội những khoái lạc
tôi thức dậy nửa đêm
thăm hỏi như một điều tra trí nhớ
không còn chỗ trống trong giác quan
để nói yêu em tràn đầy
để nói yêu em mãnh liệt
em bảo tôi hãy ngừng lại ở chỗ tưởng tượng
ngừng lại ở washington
khi trái bom nguyên tử đã rơi xuống hiroshima
như một quá trớn săn đuổi bạo lực
không dễ vậy đâu em
khi thời gian đã bức tử những bình yên cao quý
khi sự có mặt ở đây đang nở một cành khô nhân bản
dễ gì tôi làm được điều đó
nếu không nhờ nơi em
nếu không nhờ vào những suy tưởng
về một thành phố giản dị trong tâm thức
tôi đã đánh đổi tất cả
khởi hành từ một đường phố thói quen saigon
thơm khốc liệt ngọc lan
đếnm đường bay chuyển vận hành lý ước vọng
và làm gã đàn ông lao mình vào công trường
đặt viên gạch hạnh phúc lên diên tích đôi mắt
tôi bị tước đoạt hoài vọng
người ta treo cổ tôi như em đã thấy đó
người ta đổ vào thính giác tôi
những hốt hoảng và âu lo
tâm trí tôi maùy sương mù có tiếng khóc
màu sương mù mềm
phía bên kia ký ức
coi như một điều gian dối
của em, của tôi
và đêm không thể nào chịu đựng những dày đặc đêm
tôi đã sẳn sàng lắm em à
tôi đã sẳn sàng kết thúc trí khôn
đã sẳn sàng từ vẫn suy tưởng
tự vẫn một thói quen
một gia tài tư tưởng
cũng vì muốn hái mặt trăng xuống
đặt trong nhà chúng ta
một sở hữu ích kỷ bàn tay biển
tôi sẽ biểu diễn cho em thấy
một hình thức phạm tội trong bài toán này
là chối từ nóng bỏng văn hóa
và xếp hàng dục vọng
để đẩy cuộc đời vào vô nhiễm hành tinh
nơi nhân loại không được phép tình tự thật thà
nơi em bị công nhận
nơi tôi được kết án
tôi sực nhớ lại
rằng lá thư viết cho em
trong công trường lao tâm
đã được chuyển tới em ở đây
bằng bàn tay bưu chính hoa kỳ
tôi đã ngợi ca một xúc động
bằng những tín hiệu từ clayderman
mẹ ở saigon, mẹ ở thạnh phú đông nuôi ba trong trại tù cải tạo
mẹ ở saigon lao lực lao tâm
những chuyến hàng dấu kín
ngừng lại, ngừng lại cho nó lục soát
mẹ đứt hơi từng chặng đường đời sống
để trả giá cho lương thực gia đình
em đừng nói cho mẹ biết chuyện của mình ở đây nha em!
Vân Từ
mùa xuân 1988Not everything that counts can be counted, and not everything that can be counted counts.
Albert Einstein
-
-
22-03-11, 06:11 #185
kỷ niệm
1.
sáng ra bắt gió giữa trời
cánh hoa hồng rụng đỏ ngời góc chân
ngón tay trời biển ở gần
ngón chân em nặng trên hồn vía tôi
2.
rủ nhau cắn trái thịt người
mấy con Rắn độc trong người trườn ra
em ngồi to nhỏ nước da
thấy con cá cảnh lội qua nụ cười
3.
nằm trong hạt cát ngó ra
thấy em hóa phép biến ra nụ cười
cái môi tô đỏ chỗ ngồi
cây xương rồng mọc trong lời nói tôi
4.
mặc quần ống túm ra ngoài
ngón tay đeo nhẫn lạnh ngoài lạnh trong
trời cao trăm chỗ hư không
tiếng con chim nhỏ ngập giòng sông sâu
5.
tôi từ bão biển bước ra
cưỡi con chó sói chạy qua cuộc đời
một hôm chết đứng giữa trời
thấy trong nụ lá em cười ung dung
6.
mùa mưa bên đó có lần
sợi dây điện thoại chạm gần giác quan
trên tay nẩy một mầm lan
mỗi đêm nước mặn em tàng hình vô
7.
ngồi ăn con mắt giữa đêm
nghe cây hồng mọc tấc lòng ở xa
nghe mồ hôi cạn trên da
bóng trăng thổ huyết trong nhà hương tri
8.
chiều ôm mặt đất bên ngoài
gởi con chim chút lạc loài mang đi
tôi ngồi dáng núi sinh ly
mẹ ngồi hoạn nạn trong ngoài dặm khuya
9.
một con ngựa chạy bên ngoài
nụ hôn nhiễm độc chạm hoài cánh tay
tôi ngồi thêm lá trên cây
bóng chim hôm trước đậu dài thời gian
10.
một cây bí mọc trong nhà
cánh lan rụng xuống cũng là sắc hương
Vân Từ
California, mùa đông 1986Not everything that counts can be counted, and not everything that can be counted counts.
Albert Einstein
-
-
23-03-11, 05:55 #186
Thơ anh Vân Từ thật độc đáo ngộ nghĩnh, chắc không sợ bị em copy đâu vì đọc là biết của anh liền, cám ơn anh
Thân chào
Hoa Mai
-
-
23-03-11, 07:16 #187
Cám ơn hoa mai thưởng thức. Bà xã của tôi trước đây thường chê bai rằng: "con ngừơi kỳ cục nên văn chương cũng kỳ cục, cái chữ em trong thơ sao mà khó hiểu và nhiều súng đạn quá, chẳng lãng mạn chút nào!" Buồn 5 phút, rồi cũng qua đi.
Thân mến,
Vân TừNot everything that counts can be counted, and not everything that can be counted counts.
Albert Einstein
-
26-03-11, 10:29 #188
Thơ: Chiều thu buồn
Tôi gặp em một chiều trên phố nhỏ
Khi lá bàng rơi đỏ buổi chiều thu
Chiều hoang vu một mình em chậm bước
Phố nhỏ buồn heo hắt lối em qua
Cây phượng già giờ đây xơ xác lá
Em đắm mình trong vạn nỗi suy tư
Em lặng thinh nhìn hoàng hôn dần xuống
Ánh mắt buồn quyện những hạt châu rơi
Người con gái lòng tôi yêu thương ơi
Xin đừng buồn làm lòng tôi phải nhói
Tôi yêu em trong muôn vàn đau đớn
Tận đáy hồn tôi dành hết cho em
Khi xưa tôi đã đem tình yêu ấy
Giấu trong lòng cứ lặng lẽ thầm yêu
Em thơ ngây giờ đây thành thiếu nữ
Yêu một người kẻ đó chẳng phải tôi
Tác giả:“Những gì bạn làm hôm nay có thể cải thiện tương lai”.
-
-
28-03-11, 08:37 #189
đêm hà nội nhớ
Xa một tuần có lâu quá không anh
Sao em thấy ngày cứ dài đến thế
Đêm Hà nội thơm nghẹn lòng hoa sữa
Ngôi sao em ngân ngấn phía chân trời
Ngày xa anh em bỗng hoá đơn côi
Giờ cũng chẳng vô tình ngang cửa
Một chiếc lá rơi cũng làm em nhớ
Áp mặt lên trăng mới biết trăng gầy
Hà nội bồng bềnh trôi theo heo may
Ánh trăng nhắc về thời mê đắm
Thơ em xuống dòng buồn nghiêng dấu lặng
Nỗi nhớ về anh lấp mãi không đầy
Tác giả: Bùi Sim Sim“Những gì bạn làm hôm nay có thể cải thiện tương lai”.
-
-
29-03-11, 14:36 #190
đêm hà nội nhớ
Xa một tuần có lâu quá không anh
Sao em thấy ngày cứ dài đến thế
Đêm Hà nội thơm nghẹn lòng hoa sữa
Ngôi sao em ngân ngấn phía chân trời
Ngày xa anh em bỗng hoá đơn côi
Giờ cũng chẳng vô tình ngang cửa
Một chiếc lá rơi cũng làm em nhớ
Áp mặt lên trăng mới biết trăng gầy
Hà nội bồng bềnh trôi theo heo may
Ánh trăng nhắc về thời mê đắm
Thơ em xuống dòng buồn nghiêng dấu lặng
Nỗi nhớ về anh lấp mãi không đầy
Tác giả: Bùi Sim Sim“Những gì bạn làm hôm nay có thể cải thiện tương lai”.
-
Khai Trương Huyền Không Lý Số
By admin in forum Về chúng tôiTrả lời: 40Bài mới: 09-11-15, 01:21 -
Mừng sinh nhật Huyền Không Lý Số
By administrator in forum Thông báoTrả lời: 17Bài mới: 10-05-10, 13:44 -
Kính nhờ hội viên Huyền Không lý số.
By Quangminh in forum Nhờ xem Tử BìnhTrả lời: 0Bài mới: 21-02-10, 17:52 -
Phòng trò chuyện Huyền Không Lý Số
By admin in forum Thông báoTrả lời: 8Bài mới: 08-01-10, 09:29 -
Từ Khoá Huyền Không Lý Số
By admin in forum Về chúng tôiTrả lời: 1Bài mới: 04-10-09, 14:00