Chổng đầu xuống đất để đến trường
Chổng đầu xuống đất để đến trường
[IMG]http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/articlefiles/114349-big_VN_dibangtay_1aa.jpg[/IMG]
[IMG]http://dantri.vcmedia.vn/Uploaded/2010/05/25/thuonglamcauhoctrodihocbangtay-2.JPG[/IMG]
Cậu bé Lương Văn Mậu dùng đầu gối và đôi tay để di chuyển thay cho đôi chân bị tàn tật bẩm sinh. (Hình: Báo Dân Trí)
NGHỆ AN (D.T.) - Người ta sinh ra đời có đôi chân để đi, nhưng bất hạnh tật nguyền đã khiến cậu bé mồ côi 13 tuổi phải dùng chính đôi tay mình lê la trên những nẻo đường đến trường.
Báo Dân Trí đã có bài viết về trường hợp của cậu bé Lương Văn Mậu dùng đầu gối và đôi tay để di chuyển thay cho đôi chân bị tàn tật bẩm sinh.
Bất hạnh của cậu bé Lương Văn Mậu không chỉ là sinh ra trong một gia đình nghèo, bị tàn tật bẩm sinh, đôi bàn chân teo không thể đi lại được, mà em còn mồ côi cả cha lẫn mẹ từ rất sớm.
Ðược ông bà ngoại mang về nuôi trong sự khốn khó, nhưng vượt lên tất cả nghịch cảnh của số phận, “cả hai anh em thằng Mậu đều chăm chỉ học tập nên chúng tôi cũng bớt lo phần nào.”
Không đi được bằng chân, Mậu dùng đầu gối và đôi tay mình chổng đầu xuống đất để đến trường mỗi ngày
Không chỉ hàng xóm, mà cô giáo viên chủ nhiệm của Mậu cũng “xót xa” khi nhìn “nhìn cậu học trò khuyết tật chăm chỉ đầy nghị lực ngày nào cũng đến lớp bằng hai tay.”
Ðiều an ủi và hạnh phúc của Mậu là có được một người bạn học thân tên Lô Lương Chôm rất nhiệt tình cõng hoặc chở Mậu bằng xe đạp để đến trường, mỗi khi có thể.
Dù vất vả con đường đến trường, nhưng cậu bé Lương Văn Mậu lại “không muốn bỏ học đâu.” Năm học tới, Mậu vào lớp 6. Ngôi trường mà em theo học nằm trên một đỉnh đồi, cao so với mặt đường chính của xã khoảng 20m và phải đi bằng bậc thang, rất dốc.
[IMG]http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/articlefiles/114349-big_VN_Dibangtay_2aa.jpg[/IMG]
Ðiều an ủi và hạnh phúc của Mậu là có được một người bạn học thân tên Lô Lương Chôm
rất nhiệt tình cõng hoặc chở Mậu bằng xe đạp để đến trường, mỗi khi có thể. (Hình: Báo Dân Trí)
Em tâm sự, “Mặc dù em đi lại khó khăn, nhưng em phải cố hết mình để được đến lớp đều đặn cùng các bạn. Năm tới em lên lớp 6 rồi, trường mới của em nằm trên đồi ấy đi lại cực lắm nhưng em cố gắng cùng với anh trai để được đến lớp đầy đủ hơn.”
Ước mơ của cậu học trò tật nguyền nghèo khó rất giản đơn, “Em mong được học hết trung học, tìm được việc làm thích hợp nuôi sống bản thân,giảm bớt gánh nặng cho ông bà..."
thay đổi nội dung bởi: tom, 15-06-10 lúc 11:46
Chào mừng bạn đến với huyền không lý số