Nguyên văn bởi
thongphanthiet
Đặc tính tòng tài cách.
Đinh mùi / đinh mùi / nhâm ngọ / nhâm dần
1. Hỏa chiếm lĩnh mệnh cục, ngọ-mùi bán hội, ngọ-dần bán hợp đều là hỏa. (Cho dù ngọ-mùi bán hợp cũng là thổ táo càng tăng uy thế cho hỏa). Tóm lại cho dù hội,hợp kiểu gì đi nữa cũng đều qui về hỏa mà thôi.
Ở đây Ngọ Mùi không có bán hội hay bán hợp gì cả mà là lục hợp và nó chỉ có thể hóa Thổ mà thôi. Đó chính là ý tôi muốn nói ở đây còn dĩ nhiên nó có hóa Thổ hay không thì nếu là cách Tòng Tài (Hỏa) thì Hỏa Thổ đều là hỷ dụng của cách này .
2. "Không có tỉ kiếp trợ thân. sao tác giả không nhắc tới ở đây?"
Tác giả viết rõ ràng :" Chỉ có trụ giờ thiên can Nhâm thủy trợ nhật nguyên, nhưng Nhâm thủy vô khí tại địa chi (dần) là "thiên phúc địa không tải". (Nhâm hư phù, sinh tháng mùi thổ nắm lệnh mà không bị khắc sao?. tpt).
Nếu như Thẩm Triều Hợp cho rằng: "Chỉ có trụ giờ thiên can Nhâm thủy trợ nhật nguyên, nhưng Nhâm thủy vô khí tại địa chi (dần) là "thiên phúc địa không tải"" và Thongphanthiet bổ sung thêm "(Nhâm hư phù, sinh tháng mùi thổ nắm lệnh mà không bị khắc sao?. tpt)" nên đã kết luận Tứ Trụ này thuộc Tòng Tài cách. Còn theo tôi thì mặc dù Nhâm trụ giờ thất lệnh nhưng nó chỉ bị khắc xa bởi Mùi trụ tháng và Mùi trụ năm nên nó vẫn đủ sức phá cách Tòng Tài, vì vậy Tứ Trụ này vẫn thuộc Chính Cách (tức cách cục phổ thông).
3. Theo TTT ".....". Chính là nhấn mạnh tầm quan trọng của trung hòa trong bát tự". Cho nên về lý "tòng cách" cũng cần phải cân bằng trung hòa ngũ hành mệnh cục". (đọc câu này tpt hiểu ngay rằng về LÝ thì bất cứ tòng cách nào cũng cần cân bằng trung hòa, nhưng về TÌNH (thực tế) thì có cần thiết đòi hỏi vậy không?). Và tác giả đã có câu trả lời : "vậy thì vì sao gặp vận tỉ kiếp,ấn thụ tại sao lại hung?".
Theo tôi nếu đã là "tòng cách" thì phải theo Tòng Cách chứ không thể là Chính Cách được bởi vì chỉ có Chính Cách mới có đặc tính "...cần phải cân bằng trung hòa ngũ hành mệnh cục", nếu không người ta "Phịa" ra Ngoại Cách để làm gì.
Tóm lại tác giả (Thẩm Triều Hợp) muốn xác định về LÝ là như vậy, nhưng thực tế có những cách cục (như tòng cách) thì không như vậy : không phải hể thấy khuyết là bổ,thấy thừa là ức . Vì như thế sẽ bị phạm vào điều cấm kị "vượng thần xung suy,suy thần xung vượng,vượng thần phát".
Đoạn này Thongphanthiet muốn nói gì mà tôi không hiểu. Rõ ràng "...nhưng thực tế có những cách cục (như tòng cách) thì không như vậy : không phải hể thấy khuyết là bổ,thấy thừa là ức . Vì như thế sẽ bị phạm vào điều cấm kị "vượng thần xung suy,suy thần xung vượng,vượng thần phát"" là quá đúng bởi vì nếu là Tòng Cách thì làm gì có "...thấy khuyết là bổ, thấy thừa là ức...". Vậy thì "LÝ" của Thẩm Triều Hợp mà Thongphanthiet muốn nói ở đây là gì ?
4. Tác giả viết: "Mà bát tự Tài đa thân nhược (tức Chính tài cách. tpt) Nhật chủ vốn ĐÃ CÓ CĂN CƠ (tức có gốc,tỉ kiếp không bị hư phù...tpt) đến vận Tỉ kiếp Ấn địa, can chi dễ dàng thuận toại mà tinh túy cô đọng, cho nên phùng Tỉ kiếp ấn thụ mà phát phúc". (Tác giả rất xác đáng khi cho rằng nhật chủ vốn ĐÃ CÓ CĂN CƠ thì không thể theo Tòng được, do đó phải luận theo Chính Tài cách vậy).
Điều này thì quá đúng cần gì phải bàn cãi cơ chứ.
5. Tác giả viết tiếp:"...Ví như tòng tài cách,đặc tính tài tinh biểu hiện đặc biệt xuất sắc nổi bật, NHƯNG TÀI TINH XUẤT SẮC NỔI BẬT KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ NHỮNG VIỆC KHÁC ĐỀU ĐẸP, TỐT NHƯ Ý. Trong quá trình nghiên cứu mệnh lý, những ví dụ cổ về tòng tài cách đến vận thực thương,tài địa tức "thành vi cự phú,an phú tôn vinh" MÀ KHÔNG ĐỀ CẬP ĐẾN CHUYỆN HUNG HỌA. Cho nên chúng ta nghiên cứu mệnh lý không được để sách cổ ngộ nhận". (ngộ nhận : đừng tưởng rằng tòng tài cách là mọi chuyện gì cũng tốt đẹp. tpt).
Chả nhẽ các cao thủ Tử Bình đều cho rằng vào các vận hỷ dụng thần (cả ngoại cách và chính cách - cách cục phổ thông) thì không bị chết, lao tù hay phá sản chăng ?