Nguyên văn bởi
Thaison
Ai về đến đất Đồng Nai
Có người "Quân tử" thường nai...ở đồng!
Lưu hà, địa kiếp, thiên không
Cô thần, kiếp sát, má hồng còn khen
Tổ đường cách trở bao phen
Thầy ghen, bạn phản,bon chen cảnh đời
Dịch mã chuyển động mấy hồi
Đêm khuya chợt tỉnh, bồi hồi..cố hương...
Lênh đênh qua cửa Thần Phù
Khéo tu thì nổi, vụng tu thì chìm!
Kính Bác Thaison vì thơ bác hay quá nên CT không thể không chụp khi thấy nó..… hi hi…
Và CT cũng rất thương cảm cho Thiên Không của bác TuHuong nên xin chia sẻ với các Bác vài câu.
Mong thiện tâm của các Bác luôn là những hạt giống tốt được gieo trồng khắp nơi, đánh động vào tính thiện con người thức tĩnh.
Kính người tài đức vẹn toàn
Lời hay ý đẹp thêm vào vườn tâm
Thương người ở chốn xa xăm
Trông về cố quốc nặng lòng nhớ mong
Thiên không ngăn lối đường về
Chỉ chừa một nẻo toại là cửa Không
Thì thôi, thôi thế thì thôi
Bỏ buông, buông bỏ cho vừa phần ta
Cảm thương hai chữ tài hoa
Phận là phận bạc nhưng mà trượng phu
Dù thăng hay giáng thường niên
Cũng đà một dạ thẳng xiên chữ “tầm”
Xót xa, đau thắt cõi lòng
Cùng chung một chuyến trên phà qua sông
Mà sau kẻ có, người không
Mà sao kẻ khóc, kẻ cười khác nhau
Âu là duyên nghiệp từ lâu
Căn phần kiếp trước, kiếp này đa đoan
Thấy người lại ngẫm đến ta
Cũng cùng chung cảnh xót xa não lòng
Bởi vì Thất Vũ nơi Quan
Địa Thiên Lưu Tuế đặng cùng một cung
Nên thời ta phải lênh đênh
Trôi sông, lạc chợ, long đong giữa đời
Chạnh lòng, ta mở mấy câu
Để người chung cảnh biết mà bền gan
Bởi trời định nghiệp rõ ràng
Đã mang thì phải tự mình cởi ra
Thương người, ta cũng thương ta
Mong cho mau hết tháng ngày gian truân!
Mong người tinh tấn tu hành,
Tâm thành, thanh bạch, phước dày, dày thêm
Mong cho tâm chuyển được trời
Để người soi lại kiếp này cho ta!