(Tiếp theo)

Và rồi cả khoa Sinh Vật đã phải ngồi họp với nhau để nghiên cứu tìm cho ra nguyên nhân dẫn đến những cái chết này. Lúc đầu mọi người đều không dám nghiên cứu, tìm kiếm vì sợ bị truy tố hình sự khi đã tìm ra được nguyên nhân. Chính vì vậy mà nhà trường và khoa Sinh Vật đã phải ký giấy cam đoan không truy cứu trách nhiệm hình sự cho những ai đã vô tình gây ra những cái chết này. Sau một thời gian ngắn thì nguyên nhân dẫn đến những cái chết này đã được làm sáng tỏ. Đó là khi một sinh viên làm thí nghiệm với một loại hóa chất thì không có gì là độc hại nếu hít phải hóa chất đó nhưng nếu làm tiếp một thí nghiệm khác với một loại hóa chất khác cũng không có gì là độc hại (khi hít phải hóa chất đó), cái không may sẽ đến nếu như gặp 2 loại hóa chất nào đó mà chúng có thể phản ứng được với nhau để tạo thành một chất độc thì sẽ gây ra chết người. Sau đó người ta đã tìm ra 2 chất đó, chính vì vậy mà trong phổi của những sinh viên đó đã xẩy ra phản ứng hóa học của 2 chất hóa học này và chúng đã tạo ra một chất độc, khi đủ nhiều sẽ gây ra tử vong.

Chắc hiện giờ trong phòng thí nghiệm của khoa Sinh Vật vẫn còn treo ảnh có hình anh ta cùng nhóm học của anh ta hồi đó. Cả khoa Sinh Vật lúc đó đều coi anh ta là ân nhân của khoa vì đã cứu cho khoa này hàng năm không còn ai bị chết nữa.

Thầy hướng dẫn anh ta làm luận văn tốt nghiệp nói với anh K và nhiều người là lực học của anh ta thuộc loại trung bình yếu, điều này hoàn toàn đúng khi anh ta viết luận văn tốt nghiệp. Bởi vì khi anh ta đủ tiểu chuẩn để được làm Luận văn tốt nghiệp, anh ta đã ghi một đề tài trong các đề tài năm đó mà anh ta yêu thích nhưng chắc Thủ tướng Phạm Văn Đồng (hay cựu bộ trưởng Tạ Quang Bửu là thầy và là chủ nhiệm lớp chuyên sâu của anh ta) muốn có những chuyên gia giỏi về một lĩnh vực mới của đất nước lúc đó nên đã giao nhiệm vụ cho anh ta phải làm luận văn về đề tài đó. Điều này chẳng khác nào những học sinh đoạt các giải thi học sinh giỏi toán của Miền Bắc thời đó được đi du học bên các nước XHCH mà lại vinh dự được Đảng và Chính phủ xếp cho vào học các ngành nghề như Hàn, Tiện, Phay…. Chính vì vậy mà anh ta đã nản, chả thiết gì viết luận văn nên hầu như toàn chép các phần tương tự của các luận văn của các năm trước đó vào bài luận văn của mình. Và cũng chắc là năm thứ 4, anh ta được các thầy chiếu cố cho các môn ít nhất là 6 điểm để anh ta có đủ 2/3 tổng số các môn của 4 năm học để có được tiêu chuẩn làm luận văn tốt nghiệp (đây là tiêu chuẩn dành cho những người đã đi lính), nếu không đủ tiêu chuẩn thì phải thi tốt nghiệp chứ không được làm luận văn.

Nhưng không biết vì lý do gì mà theo tin Vỉa Hè đã cho anh ta biết thầy chủ nhiệm khoa phê trong học bạ của anh ta rất tốt, trong đó có một câu xanh rờn "Mầm mống của một Thiên tài” nghe mới Khủng chứ? Chưa hết, còn thầy dạy và chủ nhiệm anh ta là một cựu bộ trưởng bộ… có lần trước mặt nhiều người trong phòng thí nghiệm đã nói trước mặt anh ta “Thầy phải nhận em làm Thầy một chữ” (lúc đó anh ta coi Thầy như là một ông già “Khốt Tô Bít” - một ông già ấm ớ). Và rồi trước khi đi xa Thầy đã nói lời cuối cùng với mọi người rằng Thầy rất tự hào đã tự tay đào tạo được 10 sinh viên ưu tú, trong đó tên của anh ta được đứng thứ 10 (?). Thật đúng là những Huyền Thoại không thể tin được….

Chú giải: Đến giờ nghĩ lại anh ta vẫn còn run sợ trước các kỳ thi trong đời sinh viên của mình. Đáng nhẽ cuộc đời sinh viên sẽ là quãng đời thơ mộng nhất xong với anh ta thì mọi điều đã bị đảo ngược lại hoàn toàn. Nhưng cái đáng sợ nhất mà anh ta phải đương đầu lúc đó là anh ta đã phải cúi đầu chịu thua một cách nhục nhã là thừa nhận mình trở thành tên bất tài không còn khả năng học như thời cấp 3 phổ thông nữa (vì thời gian này, chỉ qua hè năm lớp 8/10 anh ta đã tự học được hết chương trình toán lớp 10/10 một cách nhẹ nhàng). Mãi tới gần đây khi đã giải mã xong các bí ẩn về bức thư của Thủ tướng Phạm Văm Đồng thì anh ta mới khôi phục lại niềm tin này, vì anh ta đã biết anh ta chỉ là nạn nhân của tên Quỷ Satan cùng đám tay chân của nó mà thôi.

Nhưng anh ta vẫn còn mừng vì qua bao sóng gió như vậy mà thần kinh của anh ta tới nay mặc dù có chút vấn đề nhưng vẫn còn dùng được, chưa đến nỗi nào. Nghĩ lại anh ta thấy trong thời gian là sinh viên năm thứ 2 và 3, thần kinh của anh ta luôn mệt mỏi, nhức nhối,…đến mức không thể học hay nghiên cứu được gì cả, nó rất giống quãng thời gian cấp 1 và 2 khi còn bé của anh ta. Rồi anh ta khẳng định chắc chắn bọn chúng cũng đã dùng các chất độc về Thần Kinh với anh ta từ khi anh ta còn bé như vậy. Anh ta ví quãng thời gian đó hình như não của anh ta không còn các nếp nhăn nữa mà trơn tuồn tuột thì phải?

Một bằng chứng là năm anh ta học lớp 7/10, ngoài chuyện bọn Satan này tung tin anh ta làm gián điệp cho Mỹ Thiệu như đã nói ở phần trước ra chúng còn khống chế thầy giáo dạy toán không cho anh ta 6,5 điểm trung bình của môn toán để loại anh ta không được xét lên thẳng cấp 3 mà phải qua kỳ thi tuyển chọn cho dù điểm thi tốt nghiệp cấp 2 có là giỏi đi chăng nữa (theo tiêu chuẩn lên thẳng lúc đó thì phải có học lực khá, đạo đức khá và thi tốt nghiệp cấp 2 thuộc loại khá, muốn có học lực khá thì phải có ít nhất 1 môn là toán hay văn có điểm trung bình từ 6,5). Rồi trong kỳ thi tuyển chọn lên cấp 3 bọn chúng đã dùng thuốc mê làm anh ta ngủ tổng cộng vài đợt mất ít nhất 2 tiếng trong 3 tiếng thi trong khi làm bài văn. Mặc dù tổng số điểm 2 môn thi là Toán và Văn thừa điểm vào cấp 3 lúc đó nhưng bài văn của anh ta bị điểm liệt là 1 nên không được xét vào cấp 3. Mãi sau này anh ta mới nhớ lại là bạn cùng phòng thi tên là Đ… ở xóm Trại cùng làng anh ta ở, sau khi thi xong đã mắng anh ta rằng …muốn ngủ thì về nhà mà ngủ, đến đây thi làm gì ? Rồi anh ta nhớ, quả đúng anh ta có ngủ mấy lần, chỉ biết rằng mỗi lần tỉnh lại thì thấy đầu mình nhức nhối, mệt mỏi vô cùng rồi nhìn sang bên cạnh thấy họ viết được 2… rồi tới 3 trang mà mình chưa viết xong 1 trang. Cuối cùng anh ta nhớ đã nộp bài văn mới viết được mấy dòng sang trang thứ 2, trong khi bình thường anh ta thừa sức viết 3 tới 4 trang.


(Còn tiếp)