Tên đăng nhập:
Bạn đã có tài khoản chưa?
Quên mật khẩu?
  • Đăng nhập / Ghi danh

    Trang 9/11 đầuđầu ... 7891011 cuốicuối
    kết quả từ 81 tới 90 trên 108
      1. #81
        Tham gia ngày
        Jun 2010
        Bài gửi
        50
        Cảm ơn
        1
        Được cảm ơn: 1 lần
        trong 1 bài viết

        Default

        .....................
        thay đổi nội dung bởi: try&smile, 15-06-12 lúc 22:35
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      2. #82
        Tham gia ngày
        Mar 2010
        Bài gửi
        371
        Cảm ơn
        7
        Được cảm ơn: 797 lần
        trong 281 bài viết

        Default

        Lâu nay bận quá, dù thỉnh thoảng cũng thấy bài của try&smile. Chú có đọc qua. Nhưng biết đó chỉ là những tâm sự ngổn ngang của cháu. Bất cứ sự phân tích nào, hay trả lời đều sẽ đưa đến đối thoại chi tiết, qua lại từng vấn đế. Cứ thế, đối thoại, trả lời cứ miên man, kéo dài lê thê chẳng đi tới đâu cả. Trong khi đó, kết cục và bản chất của vấn đề rất đơn giản.
        -Về lý số. Chú xem dã thấy mầm chia ly. Và đã viết ngay từ đầu để cảnh báo. Nhưng giải đoán tử vi, không lẽ, và cũng không nên nói ra như vậy để cho người ta đi tới chia tay, trong khi cái kết cục của đời sống vợ chồng không tới mức dẫn đến họa hoạn. Khi ấy bao giờ chú cũng phải giúp hàn gắn, giú cho đôi lứa tránh khỏi những tan vỡ, ... vì vậy, sự im lặng của chú tất sẽ đưa tới sự tò mò, sẽ khiến cho đương số tìm tòi và tự kiểm lấy bản thân, nhằm giải thích các vấn đề nảy sinh. Tới một lúc nào đó, mọi sự sẽ ược ngộ ra. Có thể sự giác ngộ sẽ muộn, cũng có thể sẽ sớm. Dù sớm dù muộn, đều sẽ tốt đối với chính đương số. Nếu muộn, tức à sự giác ngộ sau khi đã chia ly thì đường đời sau này cũng sẽ có nhiều lợi ích, và đương số cũng sẽ tránh được những cú sốc của cuộc tình tan vỡ. Nếu sớm thì sẽ cứu vãn được cuộc tình, và hai người sẽ thấu hiểu nhau hơn, sẽ hiểu được thế nào là cuộc sống lứa đôi, và làm thế nào để bảo vệ được hạnh phúc gia đình.
        Về thường lý.
        Qua những bộc bạch và thắc mắc của cháu. Tất cả đều thể hiện cùng một bản chất. Đó là.
        Cháu chưa thực sự yêu vợ. Cháu yêu bản thân cháu hơn. Cháu chỉ xem cái sự cung sống với cô ấy như một nhu cầu sinh lý, nhu cầu của sinh hoạt. Đó như là tấ yếu của một cá thể đực đối với một cá thể cái. Tính đực cao quá, lấn át mọi cái đẹp của đời sống tinh thần. Cháu vẫn chỉ xem vợ cháu như một "tài sản" của riêng mình, thuộc sở hữu của mình. Nên khi chia tay, cái đau của cháu là cái đau của sự được và mất.
        Hơn nữa, thói thường của đời người. Khi đã tranh luận, dù có bị ràng buộc bởi bất cứ loại quan hệ gì, dù đó là quan hệ cha con, thầy trò, chủ tớ, vợ chồng, bạn bè, ...thảy đều đưa tới sự phân định: Đúng hoặc Sai. anh đúng thì tôi sai, ccoo sai thì tôi đúng. Khi đưa nhau ra tòa, sự đúng sai còn có liên hệ đến quyền lợi, vì thế việc phân tranh đúng - sai càng quyết liệt. Trong tình trạng ấy, chỉ có đúng sai. Mọi nội dung cua quan hệ đều trở nên mờ nhạt, bị coi thường. Nhường chỗ cho sự quyết liệt thắng thua.
        Thử hỏi, khi ấy, đối với quan hệ vợ chồng, thì cái quyết định sự bền vững của nó, chính là tình yêu, là sự bao dung, sự quyến luyến nhau trong tinh thần thương yêu liệu có còn không ? Hoàn toàn không. Bất cứ thắng thua nào cũng dẫn đến thù hận. Vậy thì làm sao có thể dung nhau được, làm sao có thể yêu nhau được, làm sao tránh được khỏi chia ly !!!
        Vì thế, cháu hãy tự hỏi mình xem, cháu có thực yêu vợ mình không ? Có thực yêu con mình không ? Hay đó chỉ là tìm cớ để đổ lỗi cho vợ mình, hòng tìm lý để thắng trong cuộc cãi vã ?! Trong tình yêu, kẻ chủ động yêu phải là người con trai, người đốt lửa, duy trì cho tình yêu cháy mãi là người con gái. Khi đã có tình yêu, thì chẳng bao giờ có người có lỗi, dù đó là tai họa !!!!Vậy thì cháu là kẻ chủ động, cháu phải thấy và làm cho vợ thấy rằng, vợ mình không có lỗi. Làm cho cô ấy không được hạnh phúc, mình là người có lỗi. Làm cho vợ không chăm sóc được con, mình cũng là người có lỗi. ... Khi người con trai lúc nào cũng thấy lỗi thuộc về mình, thì không bao giờ người vợ thấy người chồng có lỗi cả. Khi ấy, không ai có thể chia cắt được vợ chồng họ, và con cái luôn là chỗ dựa tinh thần của họ, chứ con cái không bao giờ được đem ra để làm cớ chứng minh tội lỗi của một trong hai người.
        Cháu đã phạm phải lỗi trầm trọng của một người chồng.
        Lại nữa. Trong tình yêu, không có chuyện người này người kia trên "cơ". Chỉ nội ý nghĩ đó thôi, đã thấy cháu là người có lỗi rồi. Cháu nghĩ cho cháu nhiều hơn cho người mình yêu. Tất cả đều cùng một bản châ như chú đã nói ở trên.
        Cháu sửa mình lại đi. Dù không giữ được cô ấy, cháu cũng vẫn sẽ thanh thản mà chuẩn bị cho một cuộc sống tương lai. Nếu cháu sửa được, và cô ấy kịp nhận ra. Đó chính là bài thuốc cải số.
        Chú chúc cháu thanh tâm, sáng suốt là vì vậy.
        Thân ái.
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      3. Có 7 Hội viên đã cảm ơn đến "vuivui" về bài viết có ích này:

        cay bang (15-07-11),Helen (13-07-13),hoa mai (13-07-11),hoanghac81 (14-07-11),minhhoai (14-07-11),muguet (21-07-11),nth (25-02-13)

      4. #83
        Tham gia ngày
        Dec 2010
        Bài gửi
        847
        Cảm ơn
        752
        Được cảm ơn: 627 lần
        trong 350 bài viết

        Default

        Trích Nguyên văn bởi vuivui Xem bài gởi
        Lâu nay bận quá, dù thỉnh thoảng cũng thấy bài của try&smile. Chú có đọc qua. Nhưng biết đó chỉ là những tâm sự ngổn ngang của cháu. Bất cứ sự phân tích nào, hay trả lời đều sẽ đưa đến đối thoại chi tiết, qua lại từng vấn đế. Cứ thế, đối thoại, trả lời cứ miên man, kéo dài lê thê chẳng đi tới đâu cả. Trong khi đó, kết cục và bản chất của vấn đề rất đơn giản.
        -Về lý số. Chú xem dã thấy mầm chia ly. Và đã viết ngay từ đầu để cảnh báo. Nhưng giải đoán tử vi, không lẽ, và cũng không nên nói ra như vậy để cho người ta đi tới chia tay, trong khi cái kết cục của đời sống vợ chồng không tới mức dẫn đến họa hoạn. Khi ấy bao giờ chú cũng phải giúp hàn gắn, giú cho đôi lứa tránh khỏi những tan vỡ, ... vì vậy, sự im lặng của chú tất sẽ đưa tới sự tò mò, sẽ khiến cho đương số tìm tòi và tự kiểm lấy bản thân, nhằm giải thích các vấn đề nảy sinh. Tới một lúc nào đó, mọi sự sẽ ược ngộ ra. Có thể sự giác ngộ sẽ muộn, cũng có thể sẽ sớm. Dù sớm dù muộn, đều sẽ tốt đối với chính đương số. Nếu muộn, tức à sự giác ngộ sau khi đã chia ly thì đường đời sau này cũng sẽ có nhiều lợi ích, và đương số cũng sẽ tránh được những cú sốc của cuộc tình tan vỡ. Nếu sớm thì sẽ cứu vãn được cuộc tình, và hai người sẽ thấu hiểu nhau hơn, sẽ hiểu được thế nào là cuộc sống lứa đôi, và làm thế nào để bảo vệ được hạnh phúc gia đình.
        Về thường lý.
        Qua những bộc bạch và thắc mắc của cháu. Tất cả đều thể hiện cùng một bản chất. Đó là.
        Cháu chưa thực sự yêu vợ. Cháu yêu bản thân cháu hơn. Cháu chỉ xem cái sự cung sống với cô ấy như một nhu cầu sinh lý, nhu cầu của sinh hoạt. Đó như là tấ yếu của một cá thể đực đối với một cá thể cái. Tính đực cao quá, lấn át mọi cái đẹp của đời sống tinh thần. Cháu vẫn chỉ xem vợ cháu như một "tài sản" của riêng mình, thuộc sở hữu của mình. Nên khi chia tay, cái đau của cháu là cái đau của sự được và mất.
        Hơn nữa, thói thường của đời người. Khi đã tranh luận, dù có bị ràng buộc bởi bất cứ loại quan hệ gì, dù đó là quan hệ cha con, thầy trò, chủ tớ, vợ chồng, bạn bè, ...thảy đều đưa tới sự phân định: Đúng hoặc Sai. anh đúng thì tôi sai, ccoo sai thì tôi đúng. Khi đưa nhau ra tòa, sự đúng sai còn có liên hệ đến quyền lợi, vì thế việc phân tranh đúng - sai càng quyết liệt. Trong tình trạng ấy, chỉ có đúng sai. Mọi nội dung cua quan hệ đều trở nên mờ nhạt, bị coi thường. Nhường chỗ cho sự quyết liệt thắng thua.
        Thử hỏi, khi ấy, đối với quan hệ vợ chồng, thì cái quyết định sự bền vững của nó, chính là tình yêu, là sự bao dung, sự quyến luyến nhau trong tinh thần thương yêu liệu có còn không ? Hoàn toàn không. Bất cứ thắng thua nào cũng dẫn đến thù hận. Vậy thì làm sao có thể dung nhau được, làm sao có thể yêu nhau được, làm sao tránh được khỏi chia ly !!!
        Vì thế, cháu hãy tự hỏi mình xem, cháu có thực yêu vợ mình không ? Có thực yêu con mình không ? Hay đó chỉ là tìm cớ để đổ lỗi cho vợ mình, hòng tìm lý để thắng trong cuộc cãi vã ?! Trong tình yêu, kẻ chủ động yêu phải là người con trai, người đốt lửa, duy trì cho tình yêu cháy mãi là người con gái. Khi đã có tình yêu, thì chẳng bao giờ có người có lỗi, dù đó là tai họa !!!!Vậy thì cháu là kẻ chủ động, cháu phải thấy và làm cho vợ thấy rằng, vợ mình không có lỗi. Làm cho cô ấy không được hạnh phúc, mình là người có lỗi. Làm cho vợ không chăm sóc được con, mình cũng là người có lỗi. ... Khi người con trai lúc nào cũng thấy lỗi thuộc về mình, thì không bao giờ người vợ thấy người chồng có lỗi cả. Khi ấy, không ai có thể chia cắt được vợ chồng họ, và con cái luôn là chỗ dựa tinh thần của họ, chứ con cái không bao giờ được đem ra để làm cớ chứng minh tội lỗi của một trong hai người.
        Cháu đã phạm phải lỗi trầm trọng của một người chồng.
        Lại nữa. Trong tình yêu, không có chuyện người này người kia trên "cơ". Chỉ nội ý nghĩ đó thôi, đã thấy cháu là người có lỗi rồi. Cháu nghĩ cho cháu nhiều hơn cho người mình yêu. Tất cả đều cùng một bản châ như chú đã nói ở trên.
        Cháu sửa mình lại đi. Dù không giữ được cô ấy, cháu cũng vẫn sẽ thanh thản mà chuẩn bị cho một cuộc sống tương lai. Nếu cháu sửa được, và cô ấy kịp nhận ra. Đó chính là bài thuốc cải số.
        Chú chúc cháu thanh tâm, sáng suốt là vì vậy.
        Thân ái.
        Hay không các bạn???
        Chú Vui Vui là cao thủ Tử vi kiêm cao thủ Tình trường......he he
        thay đổi nội dung bởi: hoa mai, 13-07-11 lúc 23:17
        Thân chào
        Hoa Mai

      5. #84
        Tham gia ngày
        Jul 2010
        Bài gửi
        11
        Cảm ơn
        0
        Được cảm ơn: 4 lần
        trong 3 bài viết

        Default

        Chú vui cho cháu hỏi , có phải chú luận tình yêu và lý trí như 1 cặp âm dương , trong đó sẽ có âm dương tiêu trưởng . Nếu trong trường hợp try&smile thì lý trí lấn át nên dương trưởng âm tiêu , và như thế sẽ nhìn mọi việc rạch ròi , phân cao thấp vai vế xã hội , phân đúng sai , lợi hại . Và như thế thì thái quá thì bất cập , diễn thành mầm mống chia ly ? Nhưng nếu tình yêu lấn át liệu có thành mù quáng , cam chịu , kể cả khi người ta sai rành rành cũng bảo vì tình yêu ko phân đúng sai , mình là đàn ông nên nhường nhịn ?
        Trong tình yêu, kẻ chủ động yêu phải là người con trai, người đốt lửa, duy trì cho tình yêu cháy mãi là người con gái.
        Ý chú có phải là nam dương , nữ âm ,cũng như dương động , âm tĩnh . Nên nam là người chủ động , còn nữ là người giữ gìn ?
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      6. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "truanang" về bài viết có ích này:

        cay bang (15-07-11)

      7. #85
        Tham gia ngày
        Jun 2010
        Bài gửi
        50
        Cảm ơn
        1
        Được cảm ơn: 1 lần
        trong 1 bài viết

        Default

        ....................
        thay đổi nội dung bởi: try&smile, 15-06-12 lúc 22:36
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      8. #86
        Tham gia ngày
        Mar 2010
        Bài gửi
        371
        Cảm ơn
        7
        Được cảm ơn: 797 lần
        trong 281 bài viết

        Default

        Trích Nguyên văn bởi truanang Xem bài gởi
        Chú vui cho cháu hỏi , có phải chú luận tình yêu và lý trí như 1 cặp âm dương , trong đó sẽ có âm dương tiêu trưởng . Nếu trong trường hợp try&smile thì lý trí lấn át nên dương trưởng âm tiêu , và như thế sẽ nhìn mọi việc rạch ròi , phân cao thấp vai vế xã hội , phân đúng sai , lợi hại . Và như thế thì thái quá thì bất cập , diễn thành mầm mống chia ly ? Nhưng nếu tình yêu lấn át liệu có thành mù quáng , cam chịu , kể cả khi người ta sai rành rành cũng bảo vì tình yêu ko phân đúng sai , mình là đàn ông nên nhường nhịn ?

        Ý chú có phải là nam dương , nữ âm ,cũng như dương động , âm tĩnh . Nên nam là người chủ động , còn nữ là người giữ gìn ?
        Lý và Tình phân âm dương. âm dương này tương giao, chứ không xét tiêu trưởng. Thái quá đều bất cập. Vợ chồng còn có cả nhu với cương. nhu cương tương hỗ mới hay. Nên đạo vợ chồng phải giao hòa, chứ không xét tiêu trưởng.
        Còn lý người nam chủ động, người nữ gìn giữ lửa yêu đương là cái lý dương sinh âm dưỡng. Thế thôi.
        Thân ái.
        thay đổi nội dung bởi: vuivui, 14-07-11 lúc 03:25
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      9. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "vuivui" về bài viết có ích này:

        cay bang (15-07-11)

      10. #87
        Tham gia ngày
        Jun 2009
        Bài gửi
        905
        Cảm ơn
        801
        Được cảm ơn: 898 lần
        trong 448 bài viết

        Default

        Trích Nguyên văn bởi try&smile Xem bài gởi
        Nếu cứ sợ, sợ thì chắc không thoát nổi. Nên cháu thấy, phải sửa mình là đúng. Sửa bằng cách nào???

        Trước mắt cháu đọc các sách về phật học cơ bản, cháu thể dục thể thao. Cháu học cách- hãy cho- hãy cho đi. Trước mắt là hãy cho cô vợ cháu, hy vọng cô ấy vẫn nhận. Phần cháu nhận lại được nhiều hay ít là phụ thuộc phước/duyên/ độ tỉnh táo của cháu vậy.

        Có vẻ làm được những việc này là không dễ với người như cháu. Nhưng cháu phải gắng thôi. Cô/chú, anh em có cách nào chỉ giúp cháu, góp ý mình với. Nhưng cháu hy vọng sẽ có kết quả tốt.
        Bạn gọi tôi là cô cũng được. Bạn tự sửa mình là thực hiện cải số đấy.
        Cô ấy Mệnh Không Thân Kiếp Âm Đào nên là cách "nước chảy hoa trôi về đâu?". Nếu cô ấy không sống với bạn thì tương lai sẽ xấu lắm. May mắn lắm thì cũng như những nữ nghệ sĩ sống tự do, phóng túng, giao du với các loại đàn ông, nếu phúc kém thì rơi vào nơi buôn người. Vì vậy, cô ấy và bạn nên cho mình thêm cơ hội một lần nữa.
        Thời bây giờ, trong xã hội người ta tranh đua với nhau, dẫm đạp lên nhau rồi lan sang cả gia đình. Xã hội rối loạn, gia đình chia ly, đó là số Trời. vuivui nói đúng: trong tình yêu không có thắng thua, không có ai trên cơ ai. Bạn phải lấy TÂM để đối xử với cô ấy, dùng tình yêu để thuyết phục cô ấy. Vơ chồng phải "TƯƠNG KÍNH NHƯ TÂN". Bạn nên hiểu thắng người là thua mình. Nếu bạn đối xử tử tế với cô ấy thì mọi chuyện sẽ khác. Nếu bạn chứng tỏ bạn là một quân tử, một người cần thiết cho cô ấy thì cô ấy sẽ không bao giờ bỏ bạn.

        Tôi giới thiệu bạn trang web vicongdong.vn . Bạn có thể thấy các bạn trẻ nơi này biết cho chính là biết nhận.
        thay đổi nội dung bởi: htruongdinh, 14-07-11 lúc 08:42
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      11. Danh sách Hội Viên đã cảm ơn "htruongdinh" về bài viết có ích này:

        Helen (13-07-13)

      12. #88
        Tham gia ngày
        Jun 2010
        Bài gửi
        50
        Cảm ơn
        1
        Được cảm ơn: 1 lần
        trong 1 bài viết

        Default

        ......................
        thay đổi nội dung bởi: try&smile, 15-06-12 lúc 22:37
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      13. #89
        Tham gia ngày
        Jun 2010
        Bài gửi
        50
        Cảm ơn
        1
        Được cảm ơn: 1 lần
        trong 1 bài viết

        Default

        ................
        thay đổi nội dung bởi: try&smile, 27-05-12 lúc 15:44
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      14. #90
        Tham gia ngày
        Jun 2009
        Bài gửi
        905
        Cảm ơn
        801
        Được cảm ơn: 898 lần
        trong 448 bài viết

        Default

        Bạn còn thời gian để sửa tính nóng nảy, xây dựng lại gia đình. Tại sao người chồng có quyền la hét với vợ, còn người vợ lại không được phản kháng hoặc bỏ đi ? Nếu bạn cố gắng giữ gìn tình cảm vợ chồng thì sẽ không đến nổi nào. Khi chưa cưới nhau, bạn cố gắng lấy lòng cô ấy từng tí một, còn bây giờ thì cảm thấy điều này khó khăn !

        Cưới vợ đẹp nên phải cố gắng giữ vợ. Nếu bạn cưới cô vợ nhà quê xấu xí thì sẽ yên tâm là cô ấy bám chắc bạn.
        Chào mừng bạn đến với huyền không lý số

      Trang 9/11 đầuđầu ... 7891011 cuốicuối

      Tags for this Thread

      Quuyền Hạn Của Bạn

      • Bạn không thể gửi đề tài mới
      • Bạn không thể gửi trả lời
      • Bạn không thể gửi đính kèm
      • Bạn không thể sửa bài viết của mình
      •